Gái Tìm Của Lạ - Phần 8/10

Bà lại đâm hết cái lưỡi vào hậu môn Báu, rồi rút ra, liếm cái lườn phía dưới của hòn dái. Đấy, cái tuyến sướng và hấp dẫn có thể làm đàn ông phọt khí ra là ở đó. Vậy mà Báu chẳng rung động lấy một ly. Bà Ngọc Thủy tức quá cho đầu cặc vào mồm, dùng lưỡi đánh vòng vòng cái vành nắp nhạo. Bà tung thêm nước miếng vào làm cả con cặc ướt đẫm như khi vào lồn. Rồi môi bà, lưỡi bà liên tục nút, lúc mạnh, lúc êm đềm nhẹ nhàng. Vậy mà "thằng nhỏ " vẫn như không. Thế là mất toi nó 15 phút rồi. Mồ hôi bà rịn ra ướt lưng ướt trán. Bà cởi tung giây nút áo ra, hai tay cầm hai vú như hai quả bưởi, để con cặc của Báu nằm giữa, kẹp cứng lại mà chơi. À, kiểu này hơi lạ đây. Vú đụ cặc! Lạ thì có lạ nhưng vẫn chưa làm Báu nhúch nhích cục cựa. Bà Ngọc Thủy bất đầu nói bậy:
- Sư bố anh. Anh vừa phải thôi nghe chưa? Em hết mình như thế để biếu anh mà anh vẫn như Bụt ngồi bàn thạch vậy? Gỗ, đá à? Sướng với em lên nào! Mình dâm với em đi. Em bắt đầu nứng lắm rồi đây mình ơi! Nước lồn em nó rỉ ra ướt bố nó hai bắp vế rồi. ối! Giời ơi! Giời ơi? Con đang nứng lắm, không thể chịu được...

Báu bất thình nnh rút con cặc ra khỏi cặp vú của bà Thủy. Báu ngồi dậy, lật bà nằm ngửa ra, tuột mạnh cái quần lụa và xì líp của bà xuống. Cái bụng bà có ba ngấn. Lỗ rốn sâu hoắm. Lông lồn nhiều như ai đã úp cả thúng tóc ở háng bà. Báu không nhìn thấy lồn bà đâu cả. Hai tay Báu banh mạnh cặp đùi trắng phau mập ú của bà Thủy để tìm lồn. Rồi Báu úp nhanh cái mặt vào đó để tẩm nước lồn. Báu vác hai bắp đùi bà lên vai. Lồn bà lộ hẳn ra nhưhai múi bưởi. Hột le khá to như trái ớt hiểm nằm chổng lên đỏ tươi trọn cái lồn bà phơi ra như một cái đa kiểu.
Báu cúi thấp đầu xuống quyết ăn thua.

Cũng như với bà Hạnh Dung, Báu chỉ lướt sơ qua phần bú lồn rất là đại khái. Phần chính vẫn là đưa lưỡi sát dưới mồng đốc. Lấy gân cho lưỡi cứng lại, Báu chà dữ chứ không phải liếm hay bú. Cái lưỡi nhám, săn cứng, cứmột chỗ đó cà sát cạnh, lên xuống đều đặn.

Ban đầu bà Thủy chỉ rên lớn, rồi bà bắt đầu nói bậy đủ thứ. Và cuối cùng, khoảng phút thứ tám, hai tay bà đưa lên quơ quào lên không trung. Đầu tóc bà xỏa ra khỏi chiếc khăn nhung. Toàn thân bà rung rẩy, nắc mạnh. Bà la lớn:
- Chúa ơi? Xin Chúa đừng bỏ con. Không phải con là gái nhà thổ, cũng chả phải là gái lộn chồng. Con cũng chả phải phường mèo mả gà đồng đi đánh đĩ mà nuôi miệng trên. Chỉ phải cái tội nứng quá mà phải đi tìm đàn ông để đụ bậy. Nhưng nó... nổ... thằng phải gió nó... nó đang đè con ra, nó để cái mả cha nó vào. Nó muốn xé lồn con ra, chặt con làm ba nhát. Nó vùi xuống cát, ném xuống dưới mương. Nó liệng cho lươn, ra sông cho cá. Nó vứt vào đá, cho hổ ăn lồn. Con nấp vào bụi môn. Xin Chúa che chở. Ối ối! Giời ơi! Khốn nạn. Con tưởng con cho nó về diêm vương trước. Ai đè... ối! Anh ơi? Báu ơi? Em sướng không bút nào tả nổi, Báu ơi! Kiểu này anh học ở đâu vậy. Ôi, em yêu Báu quá. Xe gắn máy hả? Ừ Yamaha, hay Suzuki. Lấy cái nào đó tùy ý. Giời ơi là Giời! Thánh thần ơi? Khốn nạn. Con hết chịu được rồi! Cho... con... ra nhé Chúa. Báu ơi. Nghe đi! Đấy, nó phọt ra đấy. ối! ối ối chết. Tê liệt rã rời. ối, ối, ối! ! ! Còn, còn nữa. Đấy, liếm hết hộ em đi anh!

Làm gì thì làm, Báu không bao giờ quên phải liếm sạch nước lồn khi đàn bà đã ra. Vì đó là nước bổ, bổ hơn cao hổ cốt, hay sâm nhung bổ thận hoàn. Nước lồn bà Ngọc Thủy thơm quá. Làm gì mà chả thơm. Bà ăn toàn cao lương mỹ vị, ở nhà cao, đi xe bóng lộn, chưa biết nghèo biết khổ một ngày nào. Nhưng sao nó ra nhiều quá? Lai láng, tràn trề. Báu càng quét cho sạch thì nó lại ứa ra thêm. Báu nuốt, nuốt hết. Ngu sao không nuốt. Gương mặt hồng hào của bà báo trước là đầy một giếng, Báu "múc" hoài không hết nước.

Trong khi Báu đưa lưỡi quét như thế, hai tay bà Ngọc Thủy ôm chặt đầu Báu, đè sát vào và hẩy lồn lên xuống. Nghĩa là bà đang chơi cái miệng của Báu. Bà đang đụ cái lưỡi Báu chứ không phải là bà nghĩ ngơi sau khi đã đạt tột cùng sung sướng.
- Ối, Giời ơi! Em đang đụ vào mồm anh đây nè. Ngậm cái hột le của em mà bú đi. Bú thật mạnh. Anh cứ việc nút cho nó vỡ mẹ nó ra làm ba bốn mảnh càng tốt. Đấy anh ơi! Sao anh nút nhẹ thế. Giời ơi! Cái gì thế? ối, ối! Chết, chết!!!

Báu xuất chiêu khác. Chàng lấy hai ngón cái và ngón trỏ bóp, nhận cho cái đầu hột le trồi ra, rồi bứt một chùm tóc nhỏ khoảng ba bốn sợi, ngoáy, chà nhẹ nhàng lên đó. Cái lông gà ngoáy tai làm ta ngất ngây thếnào, thì chùm tóc tí hon này phá nát lồn bà Thủy gấp triệu lần hơn thế. Bà nhìn xuống thấy Báu tận tình xe xe mấy sợi tóc mà bà thương như vàng ngọc, như trân châu mã nảo. Bởi vì, suốt cuộc đời dâm đãng của bà, chưa ai có thể làm cho toàn thân bà rung chuyển dữdội nhưhôm nay. Bà muốn ngừng mà không được. Trí óc bà tan loãng. Mắt bà mờ hẳn. Hai tai ù điếc. Sự sung sướng rất lạ kỳ. Không cuồng bạo dữ dằn, chỉ êm ru thoang thoảng mà liên tục dồn dập. Không cho bà kịp có ý thức rõ rệt gì về sự việc đang xảy ra. Bà thấy mờ mờ cái khung cửa sổ, chiếc máy lạnh và bức tranh cởi truồng của một đàn ông Hy Lạp. Bà dừng cái nhìn ở đó để thấy người đàn ông lực lưỡng, cân đối bước ra khỏi bức tranh, mang con cặc dài và đùm dái lớn đến cho bà bú. Nên thốt nhiên bà xin Báu:
- Mình ơi! Cho em mượn con cặc của mình tí đi. Em muốn ăn cặc của mình. Mau lên. Nhanh lên. Em thèm quá!

Báu không nghe. Vì chiến thuật của Báu là tấn công và tấn công. Địch tìm cách hoãn binh hay mua thời gian để đàm phán là lúc địch đang rối loạn hàng ngũ. Quả đúng thế. Bà Thủy muốn tìm một ngả lách để trốn chui ý nghĩ vào đó một lúc. Bà muốn phân tán nỗi khoái lạc đang chất ngất, òa vỡ, tuôn xuống, tràn ngập khắp thân thể. Nhưng Báu không cho, không đáp ứng. Báu vẫn lì lợm, bướng blnh, sải ngựa một mình. Nhất tướng nhất mã, Báu dồn hết chính quy phá thành vào tận cung nội, bắt giết gọn từng tên lính. Bà Ngọc Thủy lại la:
- Ối! Lũ khốn nạn nó vào hết Sài Gòn rồi đấy à? Hay nhỉ? Thếthì loạn mẹ nó rồi còn con cặc gì nữa. ối Giời! Chúa lại sắp sửa bỏ con nữa đấy à? Sao có bầy kiến nó bu đầy trên hột le của con như thế này? Nó châm, nó chích, nó rỉa rói... Giời ơi! Nhìn xem hột le của em vẫn còn hay đã mất. Báu ơi? Tiên sư bố anh. Em đưa anh đi phố Hàng Buồm nhé ! Không, qua Hàng Chiếu đi. Đấy! Vào Cổ Ngư ăn Bún Cặc. Ừ Cặc Em thèm cặc quá Báu ơi? Em van anh, em xin anh. Thương em thì cho em tí cặc. Chết, chết em! Ối!

Báu lấy một sợi tóc duy nhất, ngoáy ngay cái lỗ đái. Bà Thủy bật tung người lên như điện giật. Hai tay bà bóp mạnh hai trái vú như muốn vỡ ra. Bà la thất thanh, nghiến răng. Mắt chỉ còn tròng trắng. Dùng toàn lực, bà kéo Báu lên thật mạnh, tự động cầm con cặc Báu đút vào cửa mình. Báu ấn mạnh vào và nắc dồn dập. Bà Thủy không nói bậy nữa, chỉ gào "Chúa ơi! Chúa ơi! " và la hoảng lên như ai đang hiếp bà. Mắt bà nhắm cứng lại. Và bà ra một loạt gần một phút...

Bà Ngọc Thủy buông thỏng tay chân, im lặng nàm thở, để mặc cho Báu banh háng bà ra muốn liếm, muốn quét, muốn làm gì đó thì làm. Liếm khô xong xuôi Báu trèo lên đâm cặc vào lồn bà đụ lần nữa. Vì khô đầu con cặc Báu vào hơi sát. Bà Thủy vẫn nằm bất động, đang lai tỉnh. Báu đâm cặc vào rồi cũng nằm bất động. Nghe ngóng. Bởi vì mỗi người đàn bà có một đặc tính khác nhau. Báu phải nghe ngóng xem bà còn "lửa" hay không? Hay đã tắt ngúm rồi?

(Hết Phần 20 ... Xin mời xem tiếp Phần 21)

Phần 21: Gái Tìm Của Lạ

Bà Ngọc Thủy tắt ngúm rồi thật thần trí đã tỉnh, nhưng toàn thân bà vẫn rã rời, mỏi mệt. Chưa lại sức Báu hỏi:
- Em đụ chị nữa nhen?
- Thôi. Bà trả lời thầm thì trong miệng. Tha cho em đi. Phục anh lấm rồi. Sao con cặc anh vẫn còn cứng như cán búa vậy?
- Thì trời sanh nó vậy mà.
Bà Ngọc Thủy ôm Báu siết mạnh để nựng, để cưng cục vàng, nhưng mắt vẫn nhắm, không mở ra nổi. Bà hỏi:
- Có phải anh chưa ra không?

Báu gật đầu một cách bình thản như đã gật đầu với bà Hạnh Dung lúc chiều. Chính Báu cũng không biết tại sao mọi người, sau khi đã đụ với Báu, đều hỏi cùng một câu, để rồi thán phục và tưởng thưởng. Bà Ngọc Thủy vuốt nhẹ tóc Báu, nói:
- Em sẽ tặng anh nhiều hơn chiếc xe gắn máy. Em muốn lấy anh làm chồng luôn được không?
Lại thêm một người đàn bà nữa muốn giữ Báu làm của riêng. Đầu óc quê mùa của Báu chỉ cho Báu thấy là Báu còn quá nhỏ để làm chồng. Chứ Báu không hiểu nổi, khl nói vậy các bà muốn giữ Báu làm tư hữu để hưởng riêng. Dâm như các bà trong sòng bạc này thì thiếu gì chồng, đủ loại tuổi, đủ nghề. Khi cần, các bà chỉ nhắn đến điểm hẹn để thỏa mãn cơn dâm. Rồi chồng lãnh tiền về bồi dưỡng, nằm chờ.

Tám giờ tối, giữa lúc các bà đang chụm lại bàn tán về Báu, thì bà Ngọc Thủy nắm tay Báu đi ra. Trông dáng bà bèo nhèo, thê thầmhơn bà Hạnh Dung chiều nay:
- Đúng là Trụ Vương của em đó các bác. Danh bất hưtruyền. Vàng y 24 karat. Em gãy cánh tan xác từ lúc nãy đến giờ lâu rồi. Phải nằm một lúc lâu đợi hồi sức mới đứng lên được, đưa "chàng" ra trình với các bác đây...

Bà Hồng Nguyên và bà bác sĩ Huy há mồm, trố mắt nhìn Báu từ đầu đến chân. Thế thì thậtrồi. Không còn chối cải gì được nữa. Dâm đãng như bà Ngọc Thủy mà phải thú thật hết ra như thế thì còn gì mà phải thắc mắc.

Bà Vi liếc xem bà Hồng Nguyên và bà bác sĩ Huy, xem ai sẽ là người kếtiếp. Chẳng ai tình nguyện làm người thảm bại kế tiếp vì họ thực sự e ngại tài của Báu. Cả hai bà đều có ý định gì đó, muốn nói ra nhưng rồi lại thôi. Thấy bà bác sĩ Huy nhìn Báu có vẻ đắm đuối khát khao quá, nên bà Hồng Nguyên lịch sự nhường:
- Cũng tối rồi. Em phải về lo cơm nước cho đám nhỏ Sáng mai em xin trở lại thứ Báu cho biết đá biết vàng. Còn bây giờ chị bác sĩ Huy có muốn thì cứ tự nhiên.

Bà bác sĩ Huy hơi mứn mỉm cười, có vẻ cả thẹn. Vì trong các bà đến đây mua lạc thú, bà Huy thuộc loại lính mới. Bà mới gia nhập "hội" khoảng vài tháng. Thành tích chưa có gì làm cho giới giang hồ kính nể. Thực ra bà Huy kín đáo hơn vì bà có học và một phần cũng do bản tính trầm lặng cố hữu của bà. Bà Hạnh Dung tiếp:
Thì chị bác sĩ hồi đầu có nói không tin Báu có thể hạ ba người đàn bà một lúc. Vậy chị cứ đưa cậu vào "đánh" một trận xem thực hư.

Bà bác sĩ Huy đứng dậy. Dáng người bà cao ráo, đẹp đài các Bà mặc áo đầm. Cũng như mấy bà kia, bà Huy cũng vì tò mò hơn là để thỏa mãn cơn dâm đãng Bà nói:
- Thú thực với mấy chị. Dâm thì chắc em không dâm bằng mấy chị. Nhưng vì em có cặp đùi dài. Mà "Trường túc bất tri lao. " Em chưa bao giờ biết mệt từ ngày lấy chồng. Mỗi lần gần đàn ông, em thâm trầm và hưởng lâu lắm. Em bao chót bữa nay là cũng vì vậy. Có lẽ đêm nay Báu sẽ chẳng ngủ được với em đâu. Em dai như đỉa. Chưa bao giờ ông xã em làm cho em ra được lấy một lần.

Bà Vi chận liền, giọng lạc quan:
- Vậy thì bà chị phải thứ. Thế giới đã có bảy kỳ quan rồi. Báu sẽ là kỳ quan thứ tám. Lạ lắm, ly kỳ lắm. Gọi Báu là thần đồng e cũng chưa đúng. Phải gọi là thiên tài của nhân loại. Em sợ đến đầm Mỹ đen cũng khó mà sống sót chớ đừng nói chi chị em mình.
Rồi bà nhỏ giọng lại:
- Nói thiệt với mấy chị, em đã ngủ với Tây đen rồi. Thằng George ở Đà Lạt. Tướng tá thằng đó to như bức tượng đồng. Con cặc dài như cặc ngựa. Râu quai nón, nước da đen như cây củi cháy. Em đưa nó vô khách sạn đụ được hai tiếng. Nó ra ba cái, xong nó mặc đồ giả bộ xin phép em đi xuống lầu mua gói thuốc rồi đi luôn. Nói vậy để các chị biết em không phải là con vừa. Bài bản, kỹ thuật. Cái gì trong sách của Từ Hi có viết là em đọc thuộc làu. Vậy mà... ông thần nước mặn này (bà chỉ Báu) làm em phải ôm cứng ông lại mà van xm, đừng đụ nữa. Nếu không em sẽ chết... Em nghĩ là chị bác sĩ Huy sẽ rất đẹp lòng. Không sao. Để em bảo Hóa đi mua thức ăn về đây nhậu một mách, rồi chị đưa hoàng tử vào mở trận đánh đêm.

Tôi đi mua cơm Tây, rượu chát về cho cả nhà dùng. Báu thì xin tô cơm ăn với cá kho. Báu không biết ăn đồ Tây. Ăn xong Báu đi tấm, thay đồ lên trình diện.

Bà Vi đẩy Báu lại ngồi cạnh bà bác sĩ Huy. Gọi là bà nhưng thực ra bà chỉ là vợ của ông bác sĩ Huy, một ông bác sĩ danh tiếng và có chức phận trong chính quyền. Báu ngồi sát bà Huy. Bà Ngọc Thủy đề nghị:
- Đâu! Một bên đùi dài, một bên đụ dai. Hai bên thử mở màn bằng một nụ hôn xemcó hấp dẫn không?

Tất cả đều vỗ tay. Bà bác sĩ Huy quay người Báu lại nâng mặt và đặt lên môi Báu nụ hôn nồng cháy, khá lâu. Bất ngờ, Báu đưa tay lên sờ vú bà, gác một chân lên đùi bà. Thấy vậy, bà Vi đến xuống đèn. Trên trần chỉ còn những ngọn yếu ớt như ánh sao dọi xuống. Bà Vi bật ngọn đèn hồng chiếu vào quả châu. Muôn ngàn vì sao tỏa xuống đất, rọi lên tương, xoay quanh. Nhạc êm dịu vang lên. Chỗ trải chiếu đánh bài này là sàn nhảy. Tôi chạy vào phòng lấy hai cái gối bông ném xuống chiếu. Không ai bảo ai, mà tất cả đều hiểu là bà Huy và Báu sẽ biểu diễn cảnh làm tình đêm nay ngay tại đây.

Nếu không phải là người làm công ở đây hơn một năm chắc tôi cũng sẽ vô cùng ngạc nhiên về cảnh biểu diễn ngoạn mục này. Nhưng đã nhiều lần được mục kích nên tôi đã quen. Việc tôi tự động vào lấy hai chiếc gối ném xuống chiếu cũng là là công việc tôi phải làm, mỗi lần bà Vi đích thân xuống đèn, mở nhạc. Tôi phải sống tự nhiên, làm việc và phụng sự tự nhiên, giữ kín đáo cho công việc làm ăn của bà Vi phát đạt. Nhờ vậy mà bà Vi quý mến và thương tôi như con ruột. Đã nhiều lần bà bác sĩ Huy đã được xem các bà kia biểu diễn làm tình, nên lần này bà phải trả lễ, thế thôi.

Bà Huy vẫn ôm hôn Báu say nồng. Báu cởi mấy cúc áo ở ngực của bà, cho tay vào bên trong sờ vú. Bà Huy cho tay xuống mở nút quần Báu sờ cặc. Tôi đến phụ giúp cởi áo quần cho cả hai. Đùi bà Huy quả dài thật. Lưng cũng dài, eo thắt nhỏ ở bụng. Hai vú bà nhọn như sừng trâu. Tay bà vẫn không rời con cặc Báu. Bà ôm Báu như ôm thằng con trai, kề tai Báu nói nhỏ gì không biết. Báu đứng dậy. Bà quỳ xuống cầm con cặc Báu ngắm nghía một lúc lâu, xong bà bắt đầu bú.

Báu chống nạnh, ểnh cái đít ra phía trước cho bà Huy bú được dễ dàng. Hai tay bà ôm chặt mông đít Báu. Tiếng nhép nhép bú cặc nghe thật rõ mặc dù đã có âm nhạc. Các bà kia ngồi xuống đất, sát lại gần để trông cho rõ. Bà Huy nhắm hai mắt bú, không cần biết gì chung quanh. Bà mang hết sở trường ra quyết đốn ngã Báu để lấy điểm, để nổi danh. Trên nửa tiếng, bà Huy đau gối nên phải ngồi bệch xuống. Báu dạng rộng hai chân ra cho người thấp hơn. Con cặc Báu vẫn ngông nghênh cương cứng chỉa thẳng vào miệng bà Huy.

Hình như bây giờ bà mỏi cả miệng, nên bật ngửa ra kê đầu lên gối. Báu biết phải làm gì. Cúi xuống Báu bú cặp vú sừng trâu của bà. Xong chàng lên ngồi ngược chiều, thọc con cặc vô họng bà, bắt bà bú tiếp. Và Báu cúi xuống liếm lồn. Tôi bỗng thấy hai chân bà Huy co lên, duỗi ra. Những ngón chân thon trắng của bà chụm lại. Mông đít của bà bắt đầu hẩy lên khi Báu gồng cái lưỡi, đè sát chỗ mồng đốc mà dũa như đã dũa bà Ngọc Thủy.

Đầu Báu cúi lên cúi xuống đều đặn bao nhiêu thì bà Huy la oải trời bấy nhiêu. Bà không sao ngậm miệng lại được. Bà nhả con cặc Báu ra, không cần bú liếm gì nữa. Bà phải nói cái gì, la cái gì, gào cái gì cho sự khoái lạc cực điểm thoát ra bớt. Nếu không bà không sao thở được. Chiêu này của Báu trông thì tầm thường, nhưng hiệu quả không thể nào lường được. Mồng đốc không phải là hột le. Đó là bộ phận da non ngay sát bên dưới hột le, và là đỉnh đầu của miệng lồn. Cặc vào âm đạo mà không cà mồng đốc thì lâu lắm đàn bà mới cảm thấy khoái lạc. Trung tâm khoái cảm của đàn bà nằm ở đó. Những nơi khác là phụ thuộc. Chỉ ngậm hột le để nút không thôi đôi khi làm đàn bà thấy nhột. Cho nên cặc bự được lợi điểm là chà vào mồng đốc. Đàn ông nếu biết, chỉ lấy cặc nấc mạnh vào vùng yếu địa đó là kết thúc khoái lạc của đàn bà rất nhanh.

Nhưng trời đất rất công bình. Trong khi con cặc chăm chú nắc vào mồng đốc thì cặc cũng bị tái tê sung sướng dễ bị ra. Báu thì không! Cái xuất chúng của Báu là ở chỗ đó. Chỉ cái lưỡi của Báu cũng đã kỳ quặc lạ lùng hơn của thiên hạ. Báu lấy gân, gồng cái lưỡi lên, thì lưỡi trở thành một cục gân chín, một bắp thịt quánh lại, có khả năng thay thế con cặc để đánh những trận thăm dò, khai phá địa đạo. Nhưng từ sáng tới giờ, ba người đàn bà đã quy hàng trước cái lưỡi quỷ khốc thần sầu đó của Báu rồi.

Báu chỉ đánh thăm dò, chỉ phô trương lực lượng mà quân địch đã chết tiệt cần chi mà dùng đến đại pháo. Hai cái đùi thon dài của bà Huy co duỗi liên tục Có lúc bà đưa cao hai chân lên trời rung một cách thê thảm. Mông đít bà hẩy lên hạ xuống đánh bình bịch trên sàn chiếu nghe rõ mồn một. Cái đầu của Báu vẫn cuốc đều. Thỉnh thoảng bà Huy ngậm vào cặc Báu để khỏi la, rồi bà lại phải nhả ra ngay
để tiếp tục gào:
- Trời ơi là Trời! Kiểu này lạ quá. Tôi không cần đụ đâu Bú cặc tôi cũng đéo thèm. Chết con cha mẹ ơi! Con cứ ra lai rai đây. Con sướng vô cùng tận cha mẹ ơi? Cái này không phải là bú lồn, mà là mài lồn. Nó nhai mồng đốc con. Đó là chỗ gì mà nó nứng, nó khoái quá vậy hả trời. Chồng ơi! Anh đi đụ con khác đi. Em không thèm ghen đâu! Em đã có cái máy đụ khác rồi? ối? Báu ơi! Ngừng cho chị thở chút được không? Ngộp thở quá em ơi!

Báu cứ thế tiến tới. Thấy bà Huy không bú cặc nữa, Báu quay xuống nâng mông đít bà lên khỏi mặt chiếu, tiếp tực mài. Ngồi như thế mới thuận miệng thuận mồm. Từ lúc nãy đến giờ, bà Huy vẫn ra lai rai, nhưng chưa đạt tới tuyệt đỉnh khoái cảm. Nên Báu thọc hai ngón tay vào tận trong sâu, ngoáy lồn. Làm thế nào cho đầu ngón tay chạm cục thịt nham nhám trong đó mà móc, mà đánh vòng vòng. Thêm với cái lưỡi công phu ngoài này, là bà Huy phải ngã. Đúng như thế. Hai chiếc chân dài củã bà Huy cong lên. Hai tay bà đè đầu Báu xuống, rồi bà la bể nhà.
- Thua, thuat Hết, hết công lực rồi. Hết trường túc rồi. Nè. Chị ra, chị ra ? Báu ơi! Chị ra! Chết chị Báu ơi! ối! ối, Có ai cứu tôi với hay không? Có ai cho tôi một cánh tay vớt tôi lên. Tôi đang chìm. Đó ! Nó ra nữa đó em ơi! Cám ơn em! Cám ơn em đã làm chị ngất ngây tuyệt cùng. ối, ối, ối!!!

Hai chân dài của bà buông duỗi ra. Hai tay bà ôm ờ đầu Báu, bà Huy nghiêng đầu thở dốc. và Báu đưa chủ lực quân lên. Báu trườn người lên bóp vú bà uy, rồi cắm con cặc dị kỳ vào lồn bà mà đụ.

Bà Huy mặc kệ để Báu muốn làm gì thì làm. Có bao nhiêu bà tung hết vào trận mạc rồi, đâu còn gì nữa. Bây giờ, Báu đụ bà như đụ cái xác không hồn. Những sợi thần kinh khoái cảm của bà căng thẳng, làm việc quá độ trên nửa giờ, nên giờ đây đã tê cứng, rã rời. Báu rút cặc, cúi xuống liếm nước lồn của bà bác sĩ, rồi lại leo lê cắm cặc đụ tiếp.

Tôi thấy bà hơi cừ động. Nhìn kỹ mới thấy Báu nắc cũng khác thiên hạ. Báu không cho cặc đâm vào rút ra một cách bình thường, mà con cặc chàng húc mạnh từ mồng đốc, nghĩa là phần trên của âm đạo Cái vành cặc rút ra tận miệng lồn rồi mới hẩy vô Trời ơi! Thế thì có thánh cũng phải chết chớ nói gì người ta. Báu đụ đầy nghiên cứu, kinh nghiệm, chú tâm tạo khoái lạc cho người đàn bà. Hèn chi! Tôi nhớ bữa trước ở dưới quê, Báu đã làm tôi tê tái, đê mê. Báu đã làm tôi mê đến không còn nhớ Thành là ai nữa. Và, cũng có lúc, tôi muốn lấy Báu làm chồng luôn...

Bà bác sĩ Huy lại la, lại hẩy lồn... Cứ thế, đến ba giờ sáng thì bà lăn quay ra ngủ bất tỉnh. Báu rút cặc đi tắm, trong khi mọi người cũng ngủ quanh chiếu.



Rồi bỗng nhiên, bâ y giờ Báu trở nê n giàu có. Giàu hơn cả tôi. Tôi mở giùm cho Báu một trương mục ngân hàng, mới sơ sơ gần ba trãm ngàn. Dễ hiểu thôi. Tôi chỉ có một mình Vi là nguồn lợi tức duy nhất. Còn Báu mỗi ngày ít nhất là hai bà, mà bà nào cũng giàu sụ, tiền không biết để đâu cho hết. Có chị còn chơi sang "mua " hẳn Báu hai bà ngày đưa đi Đà Lạt, đi Vũng Tàu. Báu có chiếc xe gắn máy Yamaha, nhưng ít khi dùng tới. Toàn là có người khác mời đi xe hơi. Bà
Vi nhờ Báu mà lên như diều gặp gió. Bà càng lên càng nhớ công lao của tôi. Và tôi cũng được hưởng lây ân phúc. Tôi trở nên là người tín cẩn nhất trong nhà . Mọi thứ chìa khóa bà đều giao cho tôi, và hứa sẽ. lo cho Thành được về Sài Gòn.

Báu bây giờ là một thứ Bạch Công Tử. Tay đeo hai ba chiếc nhẫn hột xoàn sáng ngời. Nhưng tù" hôm có Báu ở đây tôi trở thành con sen bận rộn suốt ngày. Bận lo nlớc khách đánh bài. Rước khách chơi bời cho Báu. Rước mấy cu cậu đđực. Làm giường, thay ra, thay khăn. Khách khứa ra vào có vẻ tấp nập hơn xưa Báu không nói ra nhưng trong lòng luôn nhớ ơn tôi Vì không có tôi, bây giờ Báu cũng vẫn chỉ là thàng chăn bò vô danh, chỉ "đi khách" với mấy con mẹ chồng chết, hay mấy bà quá nứng lồn ở cái thôn quê mùa hiu hắt. Đi khách để ăn chè, ăn khoai luộc. Cuộc đời Báu sẽ tẻ nhạt biết chừng nào.

Cho nên đêm nào rãnh rỗi, Báu thường rủ tôi vào phòng để tạ ơn. Thú thật, tôi nể sợ Báu. Đụ Báu là hao phí sức lực. Xong mỗi trận đụ với Báu là tứ chi rã rời mệt mỏl, mà khi lâm trận thì nhất định mình phải trở thành con nô lệ, một món đồ chơi cho Báu, không hơn không kém. Biết thế, nhưng người nào đã được Báu đụ, là không thể nào quên Báu dễ dàng. Cứ muốn trở lại xin gọi Báu là hoàng tử, là thánh thượng.

Trong những người say mê Báu có Bích Trâm, một tài tử điện ảnh và cũng là một ca sĩ nổi tiếng. Cô này khoảng chừng 25, 26 tuổi. Tử khuôn mặt đến thân hình trông rất duyên dáng, đẹp không chê vào đâu được. Dĩ nhiên, vì Bích Trâm là tài tử điện ảnh. Cô ta mê Báu đến độ đưa Báu về nhà giới thiệu với các chị và luôn cả bà mẹ nữa.

Báu kể. Có lần Báu đụ xong hai bà chị, định mặc đồ lấy tiền ra về, thì cửa phòng xịch mở. Bích Trâm dẫn mẹ vào. Mẹ nàng tóc bạc, nhưng tướng tá còn phương phi khỏe mạnh. Báu tưởng là Bích Trâm giới thiệu cho biết mặt mẹ của mình. Không dè Trâm đến nói nhỏ vào tai. Bảo Báu "lo cho bà " như đã lo cho hai người chị lúc nãy.

Báu chơi rất nhiều đàn bà, nhưng chưa gặp ai tóc bạc, già nhưbà ngoại của Báu. Giới thiệu xong, Trâm để bà cụ đó, bước ra khỏi phòng, đóng cửa. Báu vẫn còn trần truồng. Bà cụ nhìn chàng không chớp mắt. Rồi bà đến ngồi gần bên Báu, để tay lên bắp vếBáu và nói:
- Bác nghe mấy chị của Trâm và cả Trâm nữa, trầm trồ khen ngợi cháu lắm. Chúng nó bảo không có người đàn ông nào trên đời này có thể so sánh với cháu. Bác tò mò. Phần vì 18 năm rồi, kể từ ngày bác trai qua đời, bác chỉ thỉnh thoảng được diễm phúc gần gủi một vài đàn ông, vì nhà giàu sợ mang tiếng. Bác thèm lắm cháu biết không? Cứ vài đêm lại nằm mơ thấy mình đụ hoặc bác trai, hoặc đụ chó, hoặc đụ thằng taxi, thằng cu li nào đó. Lúc thức dậy người cứ mệt lã ra, vì bác bị ra ướt hết tấm trải giường.

Chả là vì lúc đi ngủ không khi nào bác mặt áo quần. Cứ cởi hết ra, đắp chăn, mở máy lạnh. Ngủ như thế sướng hơn. Quen rồi từ bé, lúc còn ở Hà Nội lận. Năm nay bác 57 tuổi. Tưởng là nó đã tắt như ngọn đèn dầu. Nhưng bác vẫn phơi phới, vì ăn sung mặc sướng. Cháu biết có khi đi xem xi nê, thấy tài tử trên kia hôn hít, hay làm tình với nhau, dưới này bác ra ướt hết quần xì líp. Bác dâm như thế, cho nên
sinh ra ba chị con gái, chị nào cũng chả thèm lấy chồng. Cứ cặp hết Tây lại đến Tàu, hết Tàu đến Nhật rồi bây giờ thì cặp với Mỹ. Mà Mỹ đen cơ, còn Mỹ trắng thì các chị cũng chê. Chúng bảo là Mỹ trắng cặc có to nhưng cứng không tới nơi, và chơi rất yếu Chỉ được cái món bú lồn. Còn Mỹ đen, Giời ơi! Bác thấy rồi, nó đã to mà lại dài và cứng như đá. Nó chơi dai lắm cháu à.

Bà nói một hơi để làm quen với Báu, và cũng để khiêu dâm Báu cho Báu nứng lên. Vì Báu ngồi bên bác mà con cặc xìu như miếng xúc xích bị hư. Báu thấy bà này thuộc loại chịu chơi nên hỏi đại:
- Vậy chớ cụ, ủa bác, có khi nào thử đụ Mỹ đen chưa?
Bà cười ngất, rự nhiên:
- Giờit Không thử mà bác biết nó dài, to và cứng à? Chúng nó khỏe lắm cháu à. Người nó to gấp hai người mình. Da thịt rắn rỏi. Hình như trời đất bù trừ, ban cho bọn da đen một vũ khí lợi hại như thế để họ có chút hy vọng, và tự tôn mặc cảm mà sống. Cháu thấy thể thao môn nào tụi nó cũng đứng nhất. Bác đã thử không phải một thằng, mà cả dăm mười thằng rồi đó cháu. Công nhận tụi nó khỏe thật, dai sức thật. Nhưng bác quần cho một hồi, rồi thì anh nào cũng ói. Tuy nhiên, theo lời các chị, thì bác được biết cháu là loại con trai không bao giờ mệt, vì con không thèm ra. Có phải không?
- Dạ. Báu trả lời. Thưa bác đúng. Tại trời sinh cháu vậy.
Bà cầm cặc Báu mân mê và hỏi tới:
- Thế chả nhẽ từ hồi nào tới giờ cháu chưa ra với ai sao?
- Dạ có. Có ra hai lần. Báu trả lời.
- Với người yêu phỏng? Chắc là đẹp lắm?
- Dạ không. Với chị của thằng bạn, lớn hơn cháu 15 tuổi. .
Bà trố mắt ngạc nhiên vì biết thêm một thành tích dữ dằn nữa của Báu. Nhưng bà vẫn không tin, nên hỏi lại:
- Cháu bảo sao? Cháu đã đụ chị ruột của bạn cháu à?
- Dạ, có sao đâu. ở quê cháu chuyện đó hà rầm à! Như chị Hóa giúp việc cho bà Vi cũng đã ngủ với ông chủ và con trai nuôi của ông. Bà giả vờ ngạc nhiên chứ bà còn lạ gì ba cái chuyện ly kỳ đó. Bộ ở Sài Gòn không có à? Càng giàu sang phú quý, càng ở không, chuyện động cơn càng dễ xảy ra. Nó xảy ra nhưng kín đáo ít ai biết. Làm sao biết được chuyện nơi kín cổng cao tường, mà giai cấp phú quý thường che dấu cho nhau. Họ sợ đổ bể, đời sẽ khinh chung giai cấp giàu sang, trong đó có họ. Nghe Báu đã ngủ với chị ruột của bạn, bà tò mò:
- Chắc là chị đó có nghệ thuật gì cao cường lắm nên mới làm cháu ra được?
- Dạ không. Cháu ra được với chị đó vì cháu đụ chị lần đầu tiên. Nói là lần đâu nhưng cháu cũng cầm cự được trên nửa tiếng. Còn lần thứ hai cháu ra với chị bởi vì chị cũng giống cháu. Chơi rất lâu. Tụi cháu đụ từ sau bữa cơm tối cho đến nửa đêm. Hai chị em làm đủ kiểu. Đến lúc chị ra, chị có thiết tha xin cháu cùng ra để chị được có bầu. Nên cháu ra.
- Rồi chị ấy có bầu không?
- Có chớt Tưởng có bầu chị ngưng đụ. Không dè tối nào hai chị em cháu cũng dẫn ra rẫy, đụ trong cái chòi canh bắp. Những lần đó, cháu không ra nữa, mãi cho đến bây giờ...
Nghe như thế, bà bèn cởi áo, tuột quần ra, và nói với Báu:
- Nè. Bác nói cái này cho mình cháu nghe thôi nhé. Đụ với bác, bác trả cho cháu xộp hơn mấy chị. Có thể gấp ba bốn lần. Nhưng bác chỉ xin một điều, là phải ra với bác. Tốn bao nhiêu, cháu muốn cái gì bác cũng chịu. Bác muốn cháu phải ra trong lồn bác. Cháu thấy sao?

Báu suy nghĩ một lúc. Báu không biết phải đòi hỏi cái gì cho tương xứng với một lần ra như thế. Trủớc đây khi chưa đeo nhẫn hột xoàn, chưa mở trương mục ngân hàng thì Báu chỉ chơi văn nghệ "Ai tới đâu, em tới đó." Nhưng từ khi đã trở thành. Bạch Công Tử, Báu trở nên chín chắn hơn, thương mại hơn. Chị nào đụ lâu, Báu đòi trả gấp hai, nguyên đêm thì phải là chiếc nhẫn v.v... Nên Báu nói:
- Bác có thể cho cháu một chiếc nhẫn hột xoàn không?
Bà mừng quá. Tưởng cái gì to lớn lắm chứ nhẫn hột xoàn thì dễ dàng quá. Hột xoàn của bà cỡ ba ly trên có cả ô. Bà nói:
- Được cháu. Dễ thôi, nhằm nhò gì.

Báu chấp nhận điều kiện, nên bắt đầu ôm bà già tóc bạc. Tóc bà bạc nhưng da mặt hồng hào láng mướt: Hai vú hơi sệ nhưng vẫn còn cứng. Lông lồn bà rõ nhiều, và cũng bạc như tóc. Báu đè bà già ra bú vú, hai ngón tay Báu cho xuống móc lồn. Nước lồn bà nhiều quá khiến hai ngón tay Báu ra vào lỏng le. Báu sẽ ra cho bà nhưng phải đợi cho bà ra lần thứ ba hoặc thứ rư. Báu cho một ngón tay vào nữa. Chật hơn rồi Báu vừa móc vừa đụ vưa bú vú. Hai bắp đùi của bà kẹp chặt lại và mông đít bắt đầu nẩy nẩy.

Tay bà vẫn vuốt ve, tưng tiu con cặc củạ Báu. Báu vừa đụ vừa xoay bàn tay qua lại, để ba ngón tay xoáy, khoan liên tục trong lồn bà. Bà rên:
- Giời ơi? Anh ơi? Báu ơi! Anh đang khoan lồn em đó hả? Ai dạy cho anh kiểu này vậy? Giời ơi là Giời. Cặc người ta không thể làm được như vậy đâu anh Báu ơi? Sướng ngất người. Ôi đê mê quá. Không thể nào tả nổi. Lần đầu tiên lồn em sướng rân như thế. Giời ơi? Anh vừa nút đầu vú, vừa khoan lồn em, chịu thế đéo nào nổi hả anh? Hay hơn con cặc Mỹ đen nữa Báu ơi!

Bà già sướng quá gọi Báu bằng anh. Thì ra người đàn nào khi ngất ngây cũng gọi nhân tình bằng anh, dù đó là thằng ở hay thằng cu li. Báu chỉ đáng tuổi cháu ngoại của bà mà thôi. Đây cũng là lần đầu tiên bà đụ một nhóc con. Kỹ thuật của Báu là khoan lồn. Chiến thuật của Báu là cứ thế khoan tới, cho đến khi nào đối phương vào chân tường, quỵ gối mới thôi. Bú một vú, tay kia bóp một vú. Nghĩa là bà già đang hưởng đến ba cảm giác cùng một lúc. Bà tha hồ la và hoàn toàn không biết ngoài cửa, ba chị em Bích Trâm đang xem lén.

Bàn tay Báu ưđt như vừa nhúng vào thau nước cháo. Mớ lông lồn bạc thếch của bà cũng chẹp nhẹp cả nước lồn. Bà co hai chân, ểnh cál mông khỏi mặt giường độ một tấc. Mặt mày đỏ như gấc, miệng ú ớ không thành lời và bà ra với một trận vô cùng khoái lạc Bà ngắt bắp vế Báu, bóp mạnh con cặc Báu, rồi đưa miệng lại táp con cặc mà ăn, nhai ngấu nghiến như ăn lọn chả lụa.

Báu nằm ngửa ra. Chàng nhìn xuống thấy một đầu tóc bạc trắng, đang ngồm ngoàm nhai con cặc của mình. Đây là lần đầu, Báu đụ một bà già quá lứa như thế. Báu nghĩ đến chiếc nhẫn hột xoàn mà phải gồng lên, cương lên cho bà già khoái. Báu bế cả cái mông bà lên để trên mặt chàng. Hai người nằm ngược đầu bú nhau. Báu xuất chiêu thứ hai.

Lại cũng gồng cứng cái lưỡi, dũa cái mồng đốc cho bà già. Khoái quá, bà vừa bú cặc vừa ú ớ, quằn quại nhắp cái mông trên mặt Báu nghe bẹp bẹp. Một ngón tay Báu cho vào lỗ đít Bà để thụt, để đụ. Bà lại hưởng ba cảm giác bú cặc, bú lồn, thụt lỗ đít. Ba cảm giác ồ ạt dồn bà lên mây xanh và thình lình bà nhả cặc ra, rống lên một tiếng thật lđn, rồi la:
- Em lại ra này. Giời ơi, tiên sư bố anh! Anh đổ hết bàn thờ ông bà nhà em ra đường đi. Em đéo thờ ai, chỉ thờ cặc anh thôi! Báu ơi! Em, em còn ra đó. Anh nuốt cho hết nước lồn em nhé. Đấy, đấy, đấy. Ối! Con chết thôi. Con đâu có ngờ một thằng nhóc mà nó bú hay đến như thế. Rõ ràng nó tài tình hơn Mỹ đen các chị ơi! ! ! Báu ơi! Cho em nghĩ một tí đi anh. Em ra nhiều quá. Hết mẹ nó nước lồn rồi còn đâu...

Báu không cho bà già nghĩ. áp dụng chiêu thức luân phóng. Báu lật bà nằm ngửa ra. Lấy gối kê đít cho cái lồn bà chổng lên. Báu banh cái háng ra, cho lưỡi vào quét sạch hết nước lồn. Rồi Báu nhổ ba sợi tóc gấp đôi lại. Dùng ngón trỏ và ngón cái, Báu banh lồi cái hột le ra và Báu cho mấy sợi tóc vào đó mà vê. Mới đầu bà còn nằm yên. Khoảng năm phút sau cái đít bà giựt ngược lên liên hồi, bụng thì thoi thóp hai đầu gối như bị ai tra điện. Bà hỏi:
- Lại cái trò gì đấy nữa hả anh? Em mđi ra hai cái, anh không thương mà tha cho em một ty hay sao? úi, úi. Giời ơi! Giời đất hai bên thánh thần. Nó tra điện con. ối Glời, giật quá, tê cáihạt le quá. Anh ơi! Anh lại muốn giết em phỏng? ối, kiến cắn. ối, ong đốt!!!

Mặc kệ cho bà la, nói bậy thả giàn. Bà xé toạt tấm vải giường nghe đánh "tẹt. " Bà xé luôn cái bao gối. Bà xô cây đèn ngủ rớt xuống sàn nhà bể nát.
Bà vò đầu tóc bạc phủ hết cái mặt trông nhưcon mẹ điên. Báu nói:
- Chừng nào bác muốn đụ thì bảo cháu nhen.
- Còn chừng nào nữa. Ngay bây giờ đi. Leo lên đụ em ngay đi nào. Anh đụ chúng nó hay ho thế nào thì đụ em như thế đấy, nhé anh. ối. Anh đang đút cặc vào đấy hả. ối, sao nó chật quá, nó sát quá. Cặc anh to quá Báu ơi! Đấy, nó đang bò vào. Giời ơi sướng quá. Sướng quá !

Hai tay bà đè mông đít Báu. Mông bà hẩy lên. Bà hưởng hết những cái nắc tàn bạo và nghệ thuật của Báu. Cũng thế, Báu không nắc kiểu thường. Báu dùng hai tay đưa con cặc đâm lên phía chóp miệng lồn, dưới hột le. Mồng đốc bà sướng êm ả, sướng dã man. Bà chỉ còn biết ngậm miệng, lắc lư cái đầu mà thưởng thức. Vành cặc của Báu cọ sát mồng đốc và âm đạo làm nước lồn bà túa ra ướt nhẹp. Bà lại la:
- Ối! Dặn anh chơi lâu mà em có giư được lâu đâu. Nó lại... Báu ơil Nó lại... nó lại... Giời. Giời ơi là Giời. Em ra nữa nè. Báu ra với em đi. Chiếc nhẫn hột xoàn đang đợi Báu đấy. Ra với em thật nhiều nhé ối
- Cháu ra đây nè. Cháu bắn vô tử cung bác đây nè. Đó. Sướng, sướng quá. Lâu lắm, bữa nay mới ra đó !

Bà nắc lên kinh hồn, liên tực. Hình như bà muốn vét cho hết nước khí ở hai hòn dái của Báu. Hai người lồng lộn, la hét, và rồi... im lặng, thanh vắng, một lúc thật lâu Cả khí của Báu lẫn nước lồn của bà làm ướt đẫm tấm ra trải giường một khoảng. Báu đã vận dụng trí tưởng tượng của mình để nghĩ đến Dung, bà chị ruột thằng bạn Báu, mới ra được với bà nhiều như thế.

Điều này tôi không thể giải thích được.. Sao cứ phải nghĩđến người tình của mình thì mới hạnh phúc, thì mới khoái lạc. Báu thú thật, nhiều lúc đụ toi mà Báu lại nghĩ là đang đụ với Dung. Còn tôi thì nghĩ đến Thành.

Bà nghỉ một iát, rồi đến mở tủ két lấy một chiếc nhẫn hột xoàn tặng Báu. Bà hôn Báu thật lâụ. Rồi bà điều đình với Báu là mỗi tuần sẽ cho tài xế đón Báu đến hầu hạ bà một lần.

Từ khi có Báu trong nhà này, tôi lại có thêm một ngườỉ đàn ông nữa để làm tình, ngoài Vi, Lâm và Dũng. Sự thỏa mãn của tôi tạm đủ.

Một hôm tôi đang ngồi ủi quần áo ở nhà ngang, Phấn tiến đến ôm cổ tôi và thân mật nói chuyện. Thì cũng ba cái chuyện đụ đéo tùm lum trong nhà như khoe Phấn đã thử qua Báu, thử thằng Jacque bồ của bà Vi v.v... Và bây giờ thì Phấn muốn đụ anh Lâm tài xế. Tôi biết là Phấn đã đụ Hợp, còn Lâm thì chưa. Nhưng Phấn bảo vì nghe Hồng khoe ông Lâm cũng là bậc "xích mi lão tổ" nên Phấn muốn thử qua một lần. Tôi bảo:
- Chuyện đó đâu có gì khó. Em cứ lựa lúc nào thuận tiện.cho ảnh vô đại phòng của em, khêu gợi, tỏ ý thì dễ thôi.
Phấn phụng phịu:
- Nhưng biết Lâm có bằng lòng không? Có mấy lần đi tắm hồ bơi ở Catinat, em vờ bảo Lâm tập bơi cho em. Em ôm sát anh, cạ vú, cạ lồn ngay con cặc của anh mà sao anh chẳng có phản ứng gl hết. Hay là anh chỉ yêu có một mình con Hồng thôi?
- Em lầm rồi Phấn ạ. Tôi bảo. Chị biết và hiểu Lâm nhiều hơn em. Em xem, suốt ba tháng đầu tiên khi chị bắt đầu giúp việc nhà này, sáng nào Lâm cũng đi ngang phòng khách. Nếu gặp chị thl anh rút tiền cho, mà không hề có cử chỉ gì đưa tình hay dê chị. Nói thực, chị thèm đụ không thể nào tả nổi. Chị chỉ mong anh nắm tay chị thôi, là chị sẽ liều lỉnh ôm ngay anh để hôn, để cho anh đụ. Nhưng Lâm vẫn lạnh lùng, vẫn tiếp tục cho tiền cho quà, ngày càng nhiều hơn. Không đêm nào trước khi ngủ mà chị không nghĩ đến Lâm. Và chị yêu Lâm lúc nào không biết. Chị sẵn sàng tất cả, chỉ chờ Lâm bật đèn xanh, rồ ga là chị dang rộng hai tay đón Lâm như đón một thiên thần.


Cho đến tháng thứ tư, lúc chị đang say ngủ, Lâm mò đến. Chị như cơn hạn hán, khô cằn. Chị như đất nứt, bốc hơi. Lâm như vòi nước khỏe, mát. Đêm đó, không phải chị đụ Lâm, mà uống Lâm, nuốt Lâm, luôn cả những giọt mồ hôi trên lưng Lâm, trên trán Lâm. Vì như chị đã nói, chị thèm ân ái. Mà Lâm mang khúc thịt ngon qua lại, vờn trước miệng con cọp đói, rồi đi. Nước miếng chị nhỏ hàng giờ. Mất chị mỏi mòn rình rập. Chắng lẽ chị xông đại đến nắm cặc Lâm, dắt Lâm vào chỗ kín đáo mà quỳ xuống xin Lâm hãy đụ giùm. Hãy làm ơn banh háng chị ra, nhét đại con cặc vào đó. Không cần làm gì hơn. Phần còn lại chị lo. Chị sẽ lấp đầy lỗ trống. Chị sẽ tưới đất nẻ. Chị sẽ làm ướt ngập hạn hán. Miễn sao chị được thoả mãn cơn dục vọng là thỏa thê, là sung sướng, tê tái đê mê. Cho nên sau đêm vụng trộm ân ái đó, Lâm và chị trở thành tương đắc. Nhìn ánh mắt Lâm, chị biết anh muốn gì. Nhìn môi chị cười kín đáo, Lâm cũng biết phải làm sao cho chị vui.

Sau này khi đã là nhân tình của nhau, chị mới biết rõ cái nghệ thuật của Lâm là làm cho chị mong chờ, suy nghĩ. Đó là cả một chiến thuật đưa địch vào trận mạc, bắt địch phải đánh theo lối mình muốn. Cho đến bây giờ, gần cả năm ân ái bên nhau, dù kín đáo không lúc nào chị ngừng suy nghĩ về Lâm.

Lâm đã bú lồn chị, đã mặc áo quần cho chị. Chị muốn Lâm bú và liếm đít chị nữa. Nhưng Lâm có cái gì khó diễn tả lắm. Lâm bắt chị khi gần anh là như phải đứng dưới trướng, phải phục tùng, phải nô lệ Tóm lại Lâm là một người đàn ông lý tưởng. Lâm không suồng sả, vồ vập. Dù muốn lắm, Lâm vẫn im lặng, tỉnh bơ, bắt đối phương phải đối thoại, phải hành động trước. Nghĩa là ta phải dấn thân. Mà không muốn cũng không được.

Không có người đàn bà nào quá cứng rắn trên cỏi đời này đâu. Lâm nói thế. Đàn bà nào cũng giống nhau khi họ nằm xuống. Cái khó là làm sao chọ họ bằng lòng nằm xuống. Phần còn lại là diệt gọn để hốt đồn. Cho nên chị nói em đã lầm là vậy.

Phấn nghe xong tỉnh người như trước đây khi tôi nói cho Phấn nghe về Dũng. Phấn cười mỉm chi rồi nói:
- Hèn chi thỉnh thoảng Lâm cũng cho em vài món quá rồi thôi. Không thấy tiến xa hơn chút nào nữa, mặc dù nhiều lần em ăn mặc thậtkhêu gợi, như mặc áo ngủ không đồ lót, bước vào phòng Lâm trong khi Lâm còn nằm nán trên glương. Em muốn dâng cho Lâm. Em muốn tìm khoái lạc với Lâm xem như thế nào, có đúng với lời Hồng kể không. Lâm chỉ ôm hôn trán em rồi thôi. Cũng như chị, em thèm gân chết. Từ trên giường Lâm tung chăn, mặc quần xì líp đi vào phờng tắm, đóng cửa hờ, khôngkhóa, vặn nước tắm. Em đẩy cửa thật nhẹ, lén xem như đã xem Hợp tấm. Lâm tắm thật lâu. Chà xà phòng lên người, lên cu, lên dái, đứng dưới vòi nước mà hát âm ư: "Hôm qua mơ dáng em đang ôm đàn dịu buông tiếng tơ Lâm vọc con cặc thật nưng rồi cầm nó mà xục. Không biết Lâm có biết là em đang xem lén không. Em muốn đánh liều chạy vào, đóng cửa lại, cầm cặc anh mà bú cho nó đã cái miệng. Nhưug trống ngực em đánh thùm thụp. Rồi em lại thôi. Bữa nay em.. nhờ chị. Chị được Lâm thương yêu. Chị có thể nóigiùm một em một chút được không?
Tôi hôn tay Phấn và hứa: .
- Quá dễ. Chuyện dễ như ăn bánh. Mà em muốn hôm nào?
- Tối nay. Tối nay có tiện không? Chị nhường cho em một bữa đi! Giống như em nhương cho chị anh Hợp tháng rồi.
- Được em gái. Em muốn là phải được. Nè, mà cũng như lần em đụ Hợp. Lần này em cho chị xem
- Tha hồ. Phấn trả lời vui vẻ. Nhưng khoảng mấy giờ?
- Thì chín giờ đi, em cưng.
Rồi tôi gặp Lâm trình bày sự việc. Lâm cũng thú thực là chàng cũng đã dùng chiến thuật dụ địch vào rọ với Phấn. Trủớc chín giờ tôi vào đứng sau bức màn gần giường. Lâm đi tắm, xức nước hoa, mặc áo ngủ, nằm chờ đợi. Chín giờ mười, Phấn bước vào với chiếc áo ngủ không đồ lót. Phấn cài cửa, xong đi chậmrải đến giường, nhảy lên nằm một cách tự nhiên trên người Lâm, lấy cuốn sách Lâm đang cầm trên tay ném xuống đất. Phấn tự nhiên như đã từng ngủ với Lâm nhiều lần. Chống hai cùichỏ trên nệm, Phấn lắc lắc cái đít cho mu lồn cà sát cặc của Lâm:
- Lâm phải ngủ với em tối nay. Lâm không chạy thoát được đâu Không lẽ anh chê em trong khi anh đã ngủ với chị Hóa, với Hồng? Lâm nhìn em có đẹp không? Có thua ai không?

Lâm cười cười, tay vuốt nhẹ làn tóc thề của Phấn, tay kia kéo cổ Phấn sát xuống đòi hôn. Nhưng Phấn không cho. Phấn bắt Lâm phải ngắm Phấn. Giống hệt Hồng nhưng Phấn già dặn và sắc sảo hơn, khát tình hơn, nhất là đôi mắt. Biết tối nay gặp Lâm, Phấn đã trang điểm thật hấp dẫn để hưởng với Lâm một đêm ngà ngọc. Phấn nói:
- Em có thua hai người kia không? Anh phải nói.
- Không. Lâm trả lời. Phấn đẹp và tình gấp mấy lần. Anh không dám chê em, nhưng nhưHóa đã nói cho em biết. Anh "dụ địch vào rọ. " Chiến thuật sở trường của anh là thế. Anh chưa chinh phục ai mà thất bại với chiến thuật này. Kể cả mấy dì của em. Phấn tò mò, nên đè Lâm, bắt Lâm khai:
- Dì em. Mà dì nào?
- Dì Mai, Dì Hạnh, Dì Thủy Tiên.
- Dì Hạnh? Dì Hạnh đã đi tu mà? Sao anh còn...
- Tại em bắt buộc anh khai thì anh phải thành thật nói hết sự thật. Em có thể gọi anh là con quỷ, nếu em muốn. Nhưug có điều anh muốn cho em biết không có một người đàn bà nào quá khó trên thế gian này. Tất cả đều giống nhau. Dì Hạnh, em của mẹ em, cũng là một thử thách vô cùng khó khăn trong đời tình ái của anh. Anh nói vô cùng khó khăn chứ chưa phải là khó nhất. Còn nhiều con "nhạn" mà anh phải nói là impossible, nghĩa là được coi như không thể nào chiến thắng nổi. Thế mà...

Phấn thầm phục Lâm. Phấn lấy một ngón tay để lên môi Lâm và.ngắm gương mặt đẹp trai, hấp dẫn của chàng:
- Biết mà. Tới em mà em còn mê huống nữa là... Mà Dì Hạnh? Khó tin quá. Dì tu ở Tây Tạng, về nước lập riêng một giáo phál, có vài chục ngàn tín đồ Dì ăn rau quả mỗi ngày mộtbữa, uống nước dừa, chỉ giảng đạo, còn ngoài ra thì tịnh khẩu, không tiếp xúc với ai. Làm sao anh có thể lại gần được?
Lâm vừa giải thích cho Phấn nghe vừa dạy Phấn:
- Có bao giờ em nghe người ta nói: "Lấy vàng thử đàn bà, lấy đàn bà thứ đàn ông" chưa?
- Có Em có nghe. "Test woman with gold, and test man with woman. " Nhưng Dì Hạnh đi tu, đâu còn ham vàng bạc, tiền bạc nữa mà anh thử?

Lâm không cần đợi Phấn cho phép, níu cổ Phấn xuống đặt lên môi Phấn một chiếc hôn nồng nàn, rồi tiếp:
- Có mộtđiều mà có lẽ đến bây giờ em cũng không biết. Có lẽ em tưởng anh là tên tài xế tầm thường. Không đâu? Anh là một sinh viên, học dỡ dang, rồi đi lính. Nhờ anh đẹp trai nên được má em làm quen rồi lo cho anh về đây làm tài xế. Gọi là làm tài xế, nhưng thực sự anh làm đ đực cho má em. Anh thay ba em để làm tình với bà hằng ngày. Tiền bạc bà cung phụng cho anh tới giờ này đã lên đến cả vài ba chục triệu mà không ai biết. Bởi ngoài việc đi khách với má em, anh còn được bà glới thiệu ngủ vói nhiều bà tai to mặt lớn. Anh là một thằng đ đực không hơn không kém. Nhưng em coi, anh còn trẻ mà ăn rồi chỉ biết đụ mấy bà già vú sệ, bụng to, lồn nhão... Buồn thê thiết.

Muốn thoát ra khỏi nơi đây thì anh sẽ lại lâm cảnh nghèo và lại bị bắt lính. Nên anh mặc kệ, nhắm mắt đưa chân. Với lại ngay trong nhà này anh cũng đã có hai cô đào trẻ đó là Hồng và Hóa. Bây giờ có em nữa là ba. Anh là đ đực mà cũng là con quỷ râu xanh. Anh đụ không chừa một ai. Cứ ai bằng lòng và có tiền là 'anh nhào tới. Đó là các bà mệnh phụ phu nhân, có chồng ham làm chính trị, ham quan ham tước, ham tiền hô hậu ủng.

Có bà đã thú thực với anh là một năm chưa được chồng đụ qua một lần. Dễ hiểu thôi. Vì các đấng ông chồng đó coi cái ghế tổng thống to hơn cái lồn vợ. Và khi chạy được cái ghế đó rồi thì muốn lồn nào mà không có. Vì làm tài xế ở đây nên anh có dịp rước mấy bà tới đây đi khách, và được họ tâm tình rằng chồng họ bây giờ có khi đi họp đến hai ba giờ sáng mới về. Em biết họp ở đâu không? Họ họp trong hotel Majestic, trong nhà hàng Bát Đạt, với các em nhí, ca sĩ có, gái nhảy có, tài tử điện ảnh có. Anh biết một ca sĩ nổi tiếng ở đây hiện là bồ ruột của ông Th...

Tại em còn nhỏ quá không để ý. Không có một chính trị gia nào thực tình hy sinh, tranh đấu cho dân tộc, tổ quốc nếu họ không có chức vụ, quyền lợi. Và cũng không có người nào đi tu để tự giải thoát và giải thoát cho tha nhân. Đi tu mà còn nghĩ là khi chết sẽ lên thiên đàng, là đã có tham vọng rồi. Đi tu mà còn mang chức sắc bề trên, bề dưới, cha, ông, thượng tọa, tăng thống thì em nghĩ sao? Đi tu thì ở đâu chả được mà phải qua xứ Tây tạng huyền bí? Lúc về nước, Dì Hạnh còn lập riêng một giáo phái, bắt tín hữu coi bà như thánh sống. Điều tệ hại hơn nữa là ngửa tay nhận của cúng dường của tín đồ. Dì Hạnh giàu lắm, em blết không?
- Biết. Nhưng em muốn anh cởi đồ, em cởi đồ. Em vẫn nằm trên người anh nghe anh kể chuyện anh đụ Dì Hạnh.

Lâm để Phấn xuống, cởi truồng ra. Rồi anh cởi áo ngủ cho Phấn. Khi thấy cặp vú Phấn, Lâm không thể làm ngơ được, vì vú Phấn đẹp và hấp dẫn một cách lạ lùng. Vú Phấn không lớn lấm, như hai quả đào trắng hồng. Hai cái núm lớn như hai đầu chiếc đủa. Lâm dùng mũi hôn nơi vú Phấn. Hôn xong, lấy môi nút nơi núm vú. Rồi Lâm đỡ Phấn lên nằm trên người. Phấn lại lắc lắc cái mông cho mu lồn cạ sát với con cặc đã cương cứng của Lâm.

Phấn dang hai đùi ra, đưa tay xuống cầm con cặc Lâm cho vào lỗ và dộng xuống. Cặc Lâm to, không vào dễ dàng như thế được. Cũng có thể vì lồn Phấn quá nhỏ. Nên Phấn trở bộ, ngồi thẳng lên, dùng sức nặng toàn thân nhấn xuống. Con cặc Lâm vào chậm rải. Phấn nhắm mắt hít hà, hưởng trọn cảm giác khoái lạc vì những gì Phấn muốn đã thành sự thật. Lâm cũng sướng quá. Có hai cô gái trong nhà này, Lâm hưởng hết cả hai. Lâm đề nghị:
- Hay là hai đứa mình đụ một mách rồi anh sẽ kể tiếp chuyện anh lấy Dì Hạnh cho em nghe?
Phấn không chịu. Phấn muốn vừa đụ vừa nghe câu chuyện dâm hấp dẫn cũng thuộc về đụ đéo thì mới khoái, nên nói:
- Không. Em muốn anh kể tiếp. Và anh không được bỏ chi tiết nào. Em sẽ khoái hơn khi vừa đụ anh vừa nghe....

Của cải của Dì Hạnh là do tín đồ góp lại ở mỗi tỉnh Dì đều có đất đai. Dì giảng dạy cho tín đồ là không được nghĩ tới dâm dục vì nó sẽ phá hoại căn tu làm cho trí huệ lu mờ, bạc nhược.

Trong khi trời đất sinh ra vạn vật từ con người đến vi trùng, ai cũng phải có nhục dục, phải có thú vui xác thịt Hoa quả cũng thế huống hồ biết sống như con người. Nên anh lại gần Dì Hạnh tìm hiểu thì bà Dì cũng là con người sống bình thường như anh, nhưem, chớ không phải là thánh sống. Bà buồn miệng là bà ăn, mà phải ăn thật ngon. Mặc cũng thế Đồ lót loại đất tiền nhất từ Paris, Luân Đôn không thiếu món gì. Và đặc biệt Dì ấy rất yêu âm nhạc.
"Gia hữu cầm, gái tắc dâm. " Trong nhà có đàn, con gái phải dâm. Từ đó anh tiến tới.

Cái mông đít của Phấn nhấp đều đều để vừa nghe vừa hưởng. Và Phấn nghĩ: Sao trong nhà này không có lấy một cây đàn mà đàn bà con gái từ già tới trẻ ai cũng dâm. Phải sửa lại "Gia hữu cặc, gái tắc dâm" thì mới đúng. Lâm tiếp:
- Anh vờ đến thăm Dì Hạnh với những món quà đấc tiền khủng khiếp. Anh tặng cho Dì mộtxâu chuỗi đầy hột xoàn đáng giá ba triệu. Đáng ra, nếu đã tư, không ai nhận như thế, mà Dì lại còn trầm trồ khen ngợi xâu chuỗi quả là bảo vật chưa bao giờ Dì thấy. Anh đích thân quàng vào cổ Dì để gài xâu chuỗi. Dì đứng trước gương soi, sãm se, tấm tắc khen ngợi không hết lời. Lần thứ hai anh mang đến một xe hơi thể thao mới tinh hiệu Cadillac màu đỏ. Chở Dì đi một vòng Sài Gòn, thiên hạ nhìn quá sá. Lúc về, anh kính cẩn riêng tặng Dì Hạnh. Dì há miệng trố mắt nhìn anh với sự ngạc nhiên tột độ. Dì không nói nên lời, cứđứng đó trong nếp áo nhà tu mà nhìn anh không chớp mất. Cái nhìn đó cho anh thấy cả sự mến phục, ái mộ của Dì em dành cho anh. Dì muốn nói lắm, mà không sao mở miệng nói được một tiếng. Anh lại từ giã ra về. Anh biết anh bỏ dì lại sau cánh cửa vớl nổi thắc mắc, bâng khuâng. Anh biết đêm đó và những đêm kế tlếp, trủớc khi ngủ, Dì Hạnh phải nghĩ đến anh, hoặc ít ra nghĩ đến cử chỉ hào hoa phong nhã của anh. Đúng như thế. Anh vừa về, thì điện thoại reo. Nhấc máy lên thì đầu bên kia có tiếng dì ngập ngừng, đầy xúc động cộng chút luyến thương xa xăm:
- Anh Lâm đó hả? Em tưởng là... anh còn nán lại uống chén trà của em mới mua từ Nhật. Anh... anh... anh...

Rồi im bặt. Điện thoại không cúp. Anh nghe dì thở mạnh. Anh đang chẩn mạch, anh đang lùa cá vào lưới. Anh chỉ lạnh lùng. Dĩ nhiên là anh đang diễn xuất. Nói với dì:
- Ủa, điện thoại đằng Dì có gì trục trặc không. Tôi không nghe gì nữa hết. Tiếng được tiếng mất...
- Dạ... em... đây. Em... không nói được nữa vì anh Lâm ơi "Không nói được nữa. "

Dì đã ăn phải bã thuốc độc của anh rồi. Thuốc đang vào phá phách không những thân thể dì, mà luôn cả sự suy nghĩ của dì nữa. Một tuần, hai tuần, rồi mộttháng. Anhkhông đến thăm, cũng không điện thoại cho dì. Chắc chắn dì sôi lên, nóng ruột muốn gặp anh vì một lý do nào đó không thể giải thích được. Đợi cho dì tưởng nhớ anh một cách khủng khiếp Một buổi chiều mưa dông, trời gần tối, anh lái xe lại thăm dì với một món quà đặc biệt khác. Một chiếc nhẫn hột xoàn sáu ly. Và cũng đích thân anh đứng ở cửa phòng khách, cầm tay dì, deo chiêc nhản dắt tiền vào ngón tay búp măng tráng nuột. Anh vờ nhìn bàn tay nhưng mắt anh để ý thấy dì run và nhìn anh không chớp.

Ngoài trời mưa lớn với những tiếng sấm ầm ầm. Đeo nhẫn xong mà tay anh vẫn còn cầm bàn tay run run đó của dì. Anh để ý không thấy dì rút tay lại. Những món quà đắt giá làm dì em mờ mắt, không nhớ anh là tài xế, và dì đã đi tu. Và anh lại diễn xuất vờ chào dì kiếu từ ra về.

Em biết việc gì xảy ra không? Dì em ra khóa trái cánh cửa lớn của phòng khách. Xong quay người lại nhìn anh. Đôi mắt dì van nài một cách yếu ớt tiêu cực. Mưa vẫn rào rào trên mái ngói, trên cây cỏ ngoài cửa sổ. Tiếng mưa lãng mạn, tiếng sấm não nùng. Không khí ướt átcho một tình cảnh ướt át. Anh không làm gì, chỉ đứng thật sát vào người dì giữa lúc cơn gió lạnh ùa vào căn phòng sang trọng. Không ai nói một lời. Và... dì em chợt áp sát mặt vào ngực anh, hai tay dì quấn hông anh thật chặt. Rồi anh cũng ôm dì em. Anh hiểu dì muốn gì, và anh nâng mặt dì lên. Hai mắt dì nhắm lại. Đôi môi dì hơi hé mở. Khuôn mặt dì rất giống mẹ em, giống em, giống Hồng...

Chưa bao giờ anh hôn ai lâu đến như thế. Dì em mặc áo nhà tu màu trắng xóa. Đầu tóc hơi mọc lổm chổm. Anh nhớ iời dì dạy đạo hữu là "không nên nghĩ đến thú vui xác thịt. " Mỉa mal không tả nổi. Rất nhiều đấng dạy đời phải như thế này nhưng họ thì làm thế khác. Dì em hôn môi anh nồng nàn. Dì níu tóc anh cứng ngắt, bấu cổ anh đau điếng. Dì thở dồn dập và quyện cái lưỡi cứng ngắt trong miệng anh không rời ra được.

Dì với tay tắt bớt một ngọn đèn lớn trên trần. Chỉ còn cây đèn nhỏ trên bàn nơi góc phòng. ánh sáng mờ nhạt âm u, mùi khói nhang thơm ngát, tiếng mưa rơi trên ngói. Tất cả đã làm cho không khí trở nên lãng mạn trữ tình không cho phép bất cứ ai có thể không đa tình được. Anh bế dì lại nằm trên sofa.

Dì ôm cứng anh sợ anh bỏ đi như những lần tnlớc. Dì tắt đèn là dì muốn anh phải hành động, phải "nói" vì sao anh tặng dì những món quà đắt giá như thế. Anh quỳ trên thảm tiếp tục để dì hôn, hôn cho đã. Anh không vội vàng gì cả, vì con mồi đã vào lưới. Mình nhai sống nuốt tươi lúc nào mà chả được.

Dì em đang hồi sinh sau bao năm tháng chay tịnh. Dì đang trở về với nguyên hình một người đàn bà, sống đúng với thlên nhiên, không giả tạo, không gượng ép, không dối trá. Để được lời khen tặng và sùng bái, dì đã cố gắng khoác cho mình một bề ngoài đạo hạnh, khác với thế tục. Như thế là dì Hạnh đã ngang nhiên chống lại luật trời. Dì đã làm khác đi những gì tạo hóa đã ban cho con người để sống. Và tệ hại hơn, khi cố gắng làm như thế, dì đã không sống hài hòa với vũ trụ, với thiên nhiên. Như mạch máu đang luân chuyển, dì em cột chặt nó lại. Máu ứ mạch vỡ. Một số bệnh tật sẽ kéo theo, ăn mòn, phá phách, trí tuệ lẫn xác thịt.

Dì em vẫn nhắm mắt cho tay vào ngực anh thoa nhè nhẹ. Anh vừa thỏa mãn những đòi hỏi của dì vừa quan sát xem dì đang trở lại nguyên thủy như thế nào. Em nên nhớ, từ trước đến giờ, khi lớn lên dì chỉ đi học, thôi học rồi đi tu. Chưa trải qua tình yêu. Vậy mà không biết ai dạy, dì đã biết hôn môi và hiện đang sờ ngực anh. Anh để dì tự do. Hơi nóng trên khuôn mặt dl tỏa ra. Hương trinh nơi gáy cổ, nơi mặt, nơi ngực của dì bốc lên thơm ngào ngạt. Anh rời môi dì để hôn lên má, lên mắt, lên trán xuống cổ rồi đến vành tai. Tới đâu dì em cũng hưởng ứng và rên thật khẽ. Lúc anh cho lưỡi vào bên trong vành tai để tà nhẹ,'dì em không nín được, la hơi lớn tiếng:
- Anh Lâm. Anh muốn em bỏ tu theo anh phải không? Thôi anh! Em không muốn bỏ mất sự nghiệp đã khổ công gầy dựng nên. Bao nhiêu tín đồ của em sẽ khinh em. Họ sẽ nguyền rủa em. Anh ơi. Mình ơi. Đừng iàm em yếu lòng.


Leave a Reply

    Category

    • (19)
    • (38)
    • (86)
    • (191)
    • (171)
    • (57)
    • (31)
    • (14)
    • (44)
    • (321)
    • (488)
    • (451)
    • (563)
    • (29)
    • (171)
    • (95)
    • (1)
    • (16)
    • (97)
    • (31)
    • (164)
    • (49)
    • (315)
    • (96)
    • (175)
    • (38)
    • (7)
    • (7)
    • (10)
    • (2)
    • (2)
    • (274)
    • (5)
    • (297)
    • (351)
    • (91)
    • (213)
    • (536)
    • (4)
    • (25)
    • (12)
    • (1)

    Category

    • (19)
    • (38)
    • (86)
    • (191)
    • (171)
    • (57)
    • (31)
    • (14)
    • (44)
    • (321)
    • (488)
    • (451)
    • (563)
    • (29)
    • (171)
    • (95)
    • (1)
    • (16)
    • (97)
    • (31)
    • (164)
    • (49)
    • (315)
    • (96)
    • (175)
    • (38)
    • (7)
    • (7)
    • (10)
    • (2)
    • (2)
    • (274)
    • (5)
    • (297)
    • (351)
    • (91)
    • (213)
    • (536)
    • (4)
    • (25)
    • (12)
    • (1)

    Category

    • (19)
    • (38)
    • (86)
    • (191)
    • (171)
    • (57)
    • (31)
    • (14)
    • (44)
    • (321)
    • (488)
    • (451)
    • (563)
    • (29)
    • (171)
    • (95)
    • (1)
    • (16)
    • (97)
    • (31)
    • (164)
    • (49)
    • (315)
    • (96)
    • (175)
    • (38)
    • (7)
    • (7)
    • (10)
    • (2)
    • (2)
    • (274)
    • (5)
    • (297)
    • (351)
    • (91)
    • (213)
    • (536)
    • (4)
    • (25)
    • (12)
    • (1)