Hắn - Phần 3

Hắn không biết Ngân và Tú đã bàn thảo chuyện gì, Hắn vì bị bịt mắt nên Hắn không thấy gì, chỉ cảm thấy một người đang ấn sát cửa mình vào dương vật của Hắn . Nhiệt độ ngay bắp đùi của người này khác người lúc trước, Hắn đoán có le4 là Tú đang áp sát âm hộ xuống dương vật của mình, bởi vì đùi của Ngân có vẻ mát hơn . Nghĩ tới “cái đó” của Tú lòng thòng trên bụng , Hắn bỗng rùng mình ớn ớn . Nhưng hai mép ngay cửa mình đã bao quanh đầu khất của Hắn làm Hắn có cảm giác êm dịu mà quên đi sự gớm ghiết.

Người đó từ từ lấn hạ thể xuống cho dương vật theo đường âm đạo đi sâu vào . Hắn cảm thấy đường âm đạo của người này chật hẹp quá chừng, chắc chắn phải là xử nữ . Hắn biết đây không phải là Ngân bởi vì chính Hắn đã “xử” cái “nữ” của Ngân từ một tháng trước đó rồi . Bây giờ Hắn chắc chắn là người đang ngồi trên mình của Hắn chính là Tú . Tú cố tình che đậy điều này nên nàng không rên lên một tiếng nào . Nhưng Ngân đã thấy hết khuôn mặt của Tú lúc này nhăn nhó có vẻ đau đớn lắm . Ngân hiểu được điều này bởi nàng biết cảm giác lần đầu thì đau đớn và mất sức , có thể làm cho bị bệnh cảm lắm (?).

Dương vật lúc này đã đi quá nửa đường âm đạo , nước nhờn cũng bắt đầu ứa ra dễ dàng hơn cho sự đẩy đưa . Ngân thấy Tú có vẻ sợ đau không dám ấn mạnh xuống , nên nàng dùng hai tay vịnh ngay hông của Tú để đè mạnh xuống . Hắn bỗng cảm giác là Tú đang thúc mạnh âm hộ xuống , cảm giác dương vật đi sâu vào âm đạo thật là kích thích nên Hắn cong lưng hóp bụng thốc ngược dương vật lên cùng lúc với Tú đang ấn xuống . Một cái “phực” lại phát ra, Tú bấm môi, hai tay nàng bấu chặt lấy hai tay của Ngân để chịu đựng, đồng thời Ngân lại rên lên mấy tiếng để thay thế cho Tú :
- Đau quá , em đau quá !
Ngân định giả giọng của Tú để lừa Hắn , nhưng Hắn cũng đâu có ngu, Hắn thừa biết là Hắn vừa phá trinh của Tú. Nhưng Hắn vẫn còn chưa hiểu tại sao hai cô nàng lại có ý che dấu . Đã làm đến nước này có còn gì đâu mà mắc cỡ mà phải bịt mắt Hắn và còn đánh lừa Hắn là đang làm tình với Ngân . “Lòng dạ con gái thỉnh thoảng cũng khó hiểu thật”- Hắn nghĩ thầm. Hắn nghĩ tới đây thì không có câu trả lời nào cho thỏa đáng nên đành mặc kệ nằm hưởng thụ những gì mình đang có . Tú bị phá trinh đau quá không còn hứng tình nữa nên ngồi yên chưa muốn đẩy đưa tiếp, dương vật của Tú lúc nảy cương cứng thì bỗng xìu xuống làm đầu khất chạm lấy ngay bụng dưới của Hắn . Hắn thấy hơi nhột nhạt . Hắn định đưa tay sờ thử thì bỗng nhiên Tú chụp lấy tay của Hắn để cản lại rồi nhóm gối đứng dậy . Liền ngay đó giọng của Ngân lại phát lên:
- Anh Hoàng, anh ngồi dậy đi !
Tú bước sang một bên, để Hắn quờ quạng tay chân tìm đường đứng xuống đất . Hắn bỗng thấy một bàn tay chộp lấy dương vật của Hắn dìu Hắn đi từng bước một giống như Hắn là kẻ xin ăn đưa “gậy thịt” cho người khác dẫn đường. Hắn được hướng dẫn đứng sát cạnh giường , hai tay Hắn bắt đầu mò mẫm như người mù thật sự:
- Tú và Ngân đâu rồi .
Một phút im lặng, Hắn được một bàn tay hướng dẫn đưa bàn tay phải của Hắn hạ thấp hơn để chạm vào cái lưng của ai đó đang nằm sấp trên giường với đôi chân bỏ thòng xuống đất . Hắn như hiểu ý nên tay trái vịnh hờ lấy dương vật còn đang cứng ngắc lần bước tới phía cạnh giường, tay phải lần mò xuống mông của người đó để tìm chổ tựa, hai chân Hắn khuỵu xuống một chút xíu để dương vật ngang tầm với cái mông đó . Bàn tay phải Hắn rà dọc theo kẻ giữa hai mông rồi đưa tay đi ngang qua lỗ đít để tìm phương hướng cho lỗ âm đạo, ngón cái Hắn chạm phải cửa mình còn ươn ướt thì Hắn đã định được hướng bèn dí tay trái tới trước cho đầu khất đâm vào nơi có cái vùng ươn ướt đó . Hắn đẩy một cái thì dương vật vô được nữa đường âm đạo, Hắn rút ra rồi nhấp một cái nữa thì lút cán . Hắn cảm giác được cái lỗ này có phần rộng hơn cái vừa rồi nên đoán ra là Ngân . Và cái lỗ hôm nay của Ngân đã rộng hơn cách đây một tháng, bất giác làm cho Hắn nghĩ thầm: “chắc là con nhỏ Tú đã thục vào đây cũng nhiều lần rồi” . Hai tay Hắn bấu chặt vào cái mông đó, rồi ra sức đẩy cả thân người thúc vào thành giường . Tiếng giường kót két và tiếng vách tường kình kình vang lên theo nhịp lắc của Hắn . Hai tay Hắn banh rộng hai bờ mông ra hơn cho dương vật vào ra dễ dàng, Hắn đâm tới liên tục tới tấp khoảng được ba phút thì khí tụ lại nơi bìu dái dồn thẳng lên trên . Hắn bắt đầu rên hì hà . Bỗng Hắn rút dương vật ra và để nó nằm áp sát lên mông ngay giữa đường chẻ hai của Ngân rồi phuột tinh khí lên mông của nàng . Tinh khí bắn đợt đầu quá mạnh làm văng lên tới lưng của nàng . Mấy đợt sau rơi rớt dọc đường trên sống lưng, vài giọt cuối cùng thì đọng lại trên mông rồi thấm qua lỗ đít xuống tới mép lồn . Tú đưa bàn tay chà lan tinh khí trên lưng của Ngân . Nước tinh khí nhợt nhạt trơn ướt như xà bông thoang thoảng mùi tanh tanh của trái hồng giòn. Hắn giật giật mấy cái rồi quị xuống áp đầu lên mông của Ngân nghĩ mệt. Một lát sau khi tinh dịch đã bắt đầu khô trên lưng của Ngân , thì Hắn được một bàn tay dìu đứng dậy rồi dẫn tới góc phòng sát cánh cửa và được ra hiệu đứng đó .Năm phút sau Hắn được mở băng bịt mắt . Trước mặt của Hắn là Tú và Ngân, đã mặc quần áo vô rồi, đứng mỉm cười với Hắn .
- Sao ? … món quà tụi em cho anh thế nào – Ngân lên tiếng trước .
- Tuyệt vời, anh sẽ không bao giờ quên, đúng như lời của em nói . Hay thiệt . Cám ơn hai người.
Hắn thấy Tú không nói năng chi hết như hồi lúc Hắn vừa bước vào phòng nhưng cũng chẳng thắc mắc làm gì . Mệt mỏi trong người vì trời đã gần sáng, Hắn mặc đồ vào và trở lên lầu . Mặc kệ chuyện gì vừa xảy ra . Tiếng vòi nước chảy làm Hắn đang lim dim bỗng ngồi bật trở dậy . Hắn đến bên cái lỗ để nhìn xuyên qua nhà tắm . Hắn thấy Ngân đang lau chùi vết máu ngay đùi cho Tú .
- Mai mốt này , Ngân có thể âu yếm với Tú mà Tú hông còn sợ đau nữa – Ngân thì thào một cách nghịch ngợm.
- Nhưng mà lúc nãy đau quá chịu không nổi muốn la lớn vậy đó – Tú than van.
- Cũng may là Ngân la thế giùm Tú , nếu không thì bị bể rồi .
Giờ đây lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người, Hắn mới vỡ lẻ ra rằng Hắn “bị” lợi dụng để phá trinh giùm cho hai cái con bê-đê sợ đau . Tú vì chẳng yêu thích Hắn nên chỉ cho Hắn phá trinh rồi thôi, nên phần còn lại đều do Ngân gánh vác trọng trách cho tới khi nào Hắn xuất tinh thì coi như họ đã được cái mà họ muốn .Nhưng Hắn không tức chút nào bởi vì dù sao đi nữa đêm nay Hắn cũng được sung sướng và nghĩ tới cái điều là Hắn đã phá trinh được hai đứa con gái này thì cũng thỏa mãn tính hào hoa của Hắn . “Nhưng khoan đã, phá trinh hai đứa con gái hay là chỉ một đứa rưỡi, một nữa kia là con trai mà, dương vật còn nằm sờ sờ trên người của Tú kia mà” – Hắn lại nghĩ thầm tiếp . “Mặc kệ , trai hay gái có ăn thua gì, lúc làm tình mình đã bị bịt mắt rồi !” . Hắn lại mỉm cười và còn nghĩ là Hắn đã “ban phước” cho hai người họ bởi vì sau này Ngân có thể đút ngón tay hay vật gì đó vào âm hộ của Tú một cách “quang minh chánh đại” mà không có vật gì rào cản . Thế rồi Tú và Ngân được Hắn đưa ra bến xe miền Tây .

Chấm dứt một mùa hè đầy kỷ niệm và ngang trái . Hắn trở lại trường và bắt đầu niên học của lớp 11 . Và tại nơi đây Hắn bắt đầu biết được cảm giác yêu thầm . Cô Kim Anh năm nay là cô giáo chánh thức cho lớp của Hắn . Cô từ huyện Bình Chánh chuyển về . Ngay cái bước chân đầu tiên của cô qua bật thềm của cửa lớp , Hắn đã giật mình vì vóc dáng và vẻ đẹp của cô . Cô mặc áo dài trắng mỏng, tà áo bay nhè nhẹ theo cơn gió thoảng, dáng cô cao thon, bước đi nhịp nhàng uyển chuyển trên đôi guốc cao, cái eo thon thon làm cho thằng thanh niên nào mới lớn cũng phải chú ý tới, cặp mông lắc lư nhẹ nhàng, còn nữa … tóc cô dài bồng bềnh chấm ngang lưng quần , ngực cô nở nang vừa đủ chứng tỏ cô có thể dục thẩm mỹ . Mặt cô hiền hòa với đôi mắt mơ màng pha chút ngây thơ , chân mày cô lá liễu . Ôi, Hắn không biết diễn tả cô thế nào cho hết vẻ đẹp của cô . Có lẻ cô sinh ra là con nhà giàu, đi dạy học chỉ là một cái nghề mà cô yêu thích . Cô chẳng cần tiền lương ? Hắn còn đang miên man ảo tưởng cho người đẹp như tiên nữ vừa xuất hiện thì giọng cô đánh thức Hắn :
- Cô sẽ chánh thức dạy các em năm nay, môn mà cô sẽ dạy cho các em là môn Anh Văn . Cô chắc các em ở đây chưa người nào gặp mặt cô . Cô tự giới thiệu … Bỗng cô chuyển sang tiếng Anh:
- My name’s Kim Anh, I’ve been teaching for 2 years in huyện Bình Chánh . I moved here with my family . Now it is your turn to introduce yourself .
Rồi cô chỉ tay từng em học sinh một đứng lên và nói tên tuổi . Hắn vì mãi mê nhìn đôi môi hồng hồng mấp máy theo lời nói của cô mà quên đi tới lượt Hắn phải đứng lên giới thiệu .
- And this is …? – Cô Kim Anh vừa hỏi vừa chỉ về phía Hắn đang ngồi .
Bất thần bị chỉ ngay, Hắn lúng túng đứng dậy chẳng biết nói năng gì hết , thấy cô giáo có vẻ chờ đợi Hắn vọt miệng nói đại :
- This is a desk.
Cả lớp phá lên cười ầm ỉ làm Hắn quê đỏ mặt , Hắn quê không vì cả lớp cười mà Hắn quê vì phản ứng lần đầu tiên của Hắn đối với cô có vẻ không được suôn sẻ . Thấy Hắn đỏ cả mặt ngơ ngơ ngác ngác chẳng biết đầu đuôi, cô mở lời gợi ý cho Hắn :
- Is your name Desk or that is your nick name?
- My name is Hoàng , and this is a desk – vừa nói Hắn vừa chỉ xuống cái bàn .
- That is good, you can sit down.- Vừa nói cô vừa cười mĩm chi với Hắn .
Hắn thấy cái cười đó nhứ xoáy vào tận trong tim gan của Hắn . Tiết học trôi qua thật ồn ào sống động . Ngay ngày đầu tiên cô giáo đã chiếm được cảm tình của cả lớp . Với tánh tình hiền hòa, ăn nói nhỏ nhẹ nhưng không thiếu phần hoạt bát đã tạo sự hào hứng cho các em học sinh, họ học mà cảm thấy như là đang chơi . Sự xinh đẹp và dịu dàng của cô cũng đã chiếm được cảm tình và tình cảm của Hắn nên suốt buổi học hai mắt của lúc nào cũng dán vào khuôn mặt xinh xinh của cô . Hắn phỏng chừng cô được 25 tuổi thôi .

Kể từ ngày hôm đó, Hắn đi học thường xuyên hơn không bỏ một tiết học nào của cô . Trong lớp Hắn theo dõi từng lời nói và cử chỉ của cô , về nhà Hắn gạo bài miệt mài , tất cả chỉ giành cho môn Anh Văn thôi nên tiếng Anh của Hắn có phần tiến bộ rõ rệt trong khi các môn khác thì Hắn mặc kệ . Hắn biết rõ mục đích của Hắn là để chiếm cảm tình của cô và Hắn đã làm được điều đó khi bước sang khóa thứ hai của năm học, tiếng Anh của Hắn vượt trội hơn các bạn cùng lớp , điều đó làm cho cô Kim Anh rất lấy hãnh diện về Hắn, và về khả năng dạy của cô . Hắn ngang nhiên trở thành đứa học trò cưng của cô . Hắn được cả lớp bầu làm trưởng ban Anh Văn chuyên giúp các bạn còn kém . Cô hay nhờ Hắn chép bài lên bảng , chấm điểm bài tập , soạn và sửa bài dịch những lúc cô bận rộn . Cuối tuần Hắn hay cố tình qua nhà cô chơi , nhà của cô rộng lớn có vườn hoa và mấy chậu kiễng thật đẹp . Cô là con một của ông bà Sơn Kiên, một gia đình giàu có ở xứ Bình Chánh nay vào đô thành làm ăn buôn bán . Bao nhiêu gia đình gọi là “môn đăng hộ đối” với ông bà Sơn Kiên tới vạm hỏi cô nhưng điều bị cô từ chối khéo . Tuy là con nhà giàu nhưng cuộc sống của cô bình hoà như mọi người dân ở xứ Bình Chánh . Nơi đó Hắn thỉnh thoảng được cô dẫn về thăm chú thím và bà ngoại của cô . Nhà bà ngoại của cô thuộc xã Bình Lợi, có trồng rất nhiều mía và có cánh đồng lúa rộng bao la, và đặc biệt là chú thím của cô có một hồ nuôi cá thật lớn với đủ các loại cá như cá rô phi, cá tai tượng, cá chép , cá mè, cá lóc , cá hường … Hắn rất là thích bắt cá nên lần nào có dịp ra huyện Bình Chánh thì Hắn cũng ra hồ cá để câu vài con cá tai tượng lên cho cô làm . Hắn thích nhất là món cá lóc nướng trui và cá tai tượng chiên sù của cô làm .

Với khiếu ăn nói và phép lễ độ có thừa nên Hắn cũng chẳng mấy khó khăn gì để chiếm cảm tình của bà ngoại và chú thím của cô. Lần nào Hắn đến thăm đều có mang theo quà cáp nên ai nấy cũng mến Hắn . Hắn vì vậy mà hay được ngủ lại đêm, hai ngày thứ sáu và thứ bảy, trước khi trở về thành phố vào đêm Chủ Nhật.

Dịp đó, buổi chiều thứ sáu, sau khi tan học . Như những lần trước , Hắn ghé đến nhà cô để rước cô, cả hai đi xe Honda cùng lên thăm ngoại . Lạng lách qua những con hẻm chật hẹp đông đúc người qua lại sém một chút là Hắn tông vào xe tải , lúc đó cô bất thần dang tay về phía trước ôm choàng lấy bụng của Hắn để lấy thăng bằng . Có lẽ vì sợ té nên cô cứ giữ mãi vòng tay chưa buông ra . Hắn cảm thấy bồi hồi xao xuyến khi cô chạm vào da thịt của Hắn . Hai mắt Hắn lo ngước phía trước lái xe nhưng cũng lén lút nhìn trộm bàn tay của cô, bàn tay của cô được trời phú cho thon dài như ngòi bút, tay mịn màng không một nếp nhăn ở giữa các đốt . Cô xuất thân nhà giàu nên ngoài chuyện cầm phấn viết bảng cô chẳng làm điều gì nặng nhọc vì thế vẫn giữ được nét tươi xinh .Gió thổi bật ngược qua hai mang tai , nhưng Hắn vẫn cảm giác được hơi thở âm ấm của cô phà lên gáy của Hắn . Hắn thấy khoan khoái trong lòng . Dễ chịu. Lâng lâng . Đường có dài bao nhiêu nhưng Hắn vẫn thấy nó ngắn ngủi làm sau . Mới chốc đó thì đã tới nơi . Như thường lệ Hắn được chỉ định ngủ ở căn phòng trống trên gác ở phía Tây, nơi có cây xoài mọc um tùm che khuất một nữa cánh cửa sổ . Nằm thao thức , Hắn nghĩ tới tấm thân mềm mại của cô giáo áp lên lưng của Hắn lúc đang lái xe , mùi dầu gội đầu cộng mùi da thịt của cô thiệt là nhẹ nhàng quyến rũ . Hắn trở mình hai ba lần mà không chợp mắt được, khác với những lần trước Hắn cảm thấy bức rức khó chịu . Nóng bức . Hồi hộp . Nhớ . Thèm được trò truyện với cô . Hắn xuống lầu , bước ra bãi đất trống trước sân nhà tìm chút gió mát đêm khuya . Hắn bất chợt thấy cô đang ngồi đốt lửa. Hắn vui trong lòng, sự bực dọc như tan biến . Hắn tới gần:
- Ủa , cô chưa đi ngủ sao ?
- À, cô chưa ngủ sớm vậy đâu .
- Cô có tâm sự ?
- Làm gì có , cô tuổi còn trẻ đâu có nhiều tâm sự chứ .
Cả hai chuyện trò thật vui vẻ, họ kể cho nhau về những kỷ niệm của tuổi thơ , chia sẽ những đắng cay ngọt bùi . Hắn chợt vọt miệng hỏi một câu:
- Cô đã từng yêu chưa cô ?
Cô phì cười nhẹ rồi nói :
- Có nhưng mà không có .
- Vậy là sao hở cô .


- Có nghĩa là cô CÓ người yêu cô, nhưng KHÔNG CÓ ai để cho cô yêu hết .
Cả hai cùng cười vui vẻ với câu nói dí dõm đó , Hắn thấy nhẹ nhàng trong người với câu nói đùa mà thiệt tình của cô . Hắn hy vọng một ngày nào đó trong tương lai . Hạnh phúc . Tiệc vui . Áo Cưới … Mà thôi Hắn còn chưa dám !
Sương ban đêm bắt đầu phủ quanh bãi đất trống trước sân nhà, ngọn lửa cũng tàn lụi chỉ còn vài hòn than le lói khi gió chợt thổi qua, Hắn chợt đứng dậy cởi cái áo sơ mi choàng qua người của cô .
- Cô mặc vô đi để lạnh đó, em không có mang thuốc theo cho cô uống đâu , cô mà bị bệnh thì em…thì cả lớp lo cho cô lắm đó !
Ánh mắt trìu mến lo âu của Hắn vô tình bị cô bắt gặp . Với kinh nghiệm của một cô gái đã lớn hơn hắn khoảng bảy năm thì cô thừa hiểu ánh mắt đó . Cô vội tránh ánh mắt đa tình của Hắn .
- Thôi, mình ngồi đây cũng lâu rồi . Vào ngủ, mai sáng cô dẫn em đi ghe, chở mía lên xóm trên bán với chú thím .

Sáng sớm hôm sau , Hắn giật mình choàng tỉnh, thì mặt trời cũng đã gần lên tới đỉnh rồi . Sợ mất một cơ hội đi ghe với cô, Hắn bận vội cái áo rồi phóng xuống lầu tìm cô . Đi được hai bước thì Hắn chợt phát giác ra là cái quần của Hắn ở nơi đó khô quánh . Se cứng . Hắn đưa tay sờ thử mới hay là tối qua Hắn mơ thấy cùng cô hưởng những thú vui xác thịt . Hắn kéo cái áo xuống đễ che đậy cái vết loang lỗ rồi bước vội xuống lầu . Bước chân của Hắn bị chận lại ở cuối cầu thang bởi giọng nói của cô :
- Ngủ ngon dữ há , không sao đâu . Mình đi chuyến sau . Chuyến này mình đi với ngoại .
Hắn bây giờ bình tỉnh trở lại , nhưng cảm thấy mắc cỡ vì đã không che đậy được sự quan trọng của chuyến đi này . Cô giáo cũng thừa hiểu là Hắn rất muốn cùng được đi với cô .
- Em lên lầu thay đồ – Hắn nói có vẻ ngượng ngùng rồi bước lẹ lên gác .

Hắn được cô giáo hướng dẫn cho ghe máy chạy, Hắn thích lắm . Sóng vỗ vào mạn thuyền . Gió bay ngang vành tay . Man mát . Vời vợi . Bàn tay ngọc ngà của cô chạm vào da thịt Hắn làm dòng điện trong người của Hắn chạy khắp nơi . Rần rần .Nỗi gai cùng mình. Mực nước sông kinh Xáng dâng lên cao vào tháng 11 và 12, nước chảy xuôi dòng làm chiếc tàu lướt lướt trên mặt sông một cách êm ả, đứng phía sau bánh lái lâu lâu Hắn phải nhõng đầu chân vịt lên để tránh lục bình mắc vào . Hắn chưa có kinh nghiệm chạy máy chân vịt nên vô ý làm chân vịt bắn nước tun tóe khắp nơi .
- Không sao đâu, em phải làm vậy nè …vậy nè – cô vừa nói an ủi vừa choàng người ngang hông của Hắn để chỉ bảo .

Đứng bên hông nhìn xuống, Hắn thấy cô giáo đang lom khom chỉ bảo cách đẩy máy chân vịt một cách tận tình , nhưng Hắn không lo học hỏi mà cứ dán cặp mắt thèm thuồng vào hai bầu vú căn nhô cao của cô . Hắn thấy lớp da thịt trước ngực của cô trắng nõn nà , mịn màng , Hắn thấy rõ từng nhịp đập con tim của cô . Nhịp nhàng. Phập phồng . Đều đều . Hai tai thì vẫn chăm chú lắng nghe giọng của cô, nhưng hai mắt của Hắn cũng không bỏ sót phần nào đang bày ra trước mắt của Hắn . Hắn để ý cái cổ trắng ngần có vài sợi lông măng chạy dài theo ót của cô . Cái nắng ban trưa thật là nóng rát làm cho mồ hôi của cô rịn ra . Tấm lưng thon thon ướt nhẹp , nơi đó mờ mờ ẩn hiện lên một cái nịt vú trắng nằm bên trong cái áo bà ba trắng cổ khoét được may bằng vải mỏng . Hắn vói tay lấy cái khăn đưa cho cô lau mồ hôi lấm tấm đầy ở trán . Cô cằm lấy khăn lau một vòng, Hắn bất giác thấy cô đẹp lạ thường , mắt của Hắn nhìn chầm chầm vào cô . Long lanh . Tình tứ .
- Bộ mặt cô dính dầu nhớt hả – Cô bỗng nhìn Hắn ra vẻ ngạc nhiên nói .
- Ờ …, đúng đó, để em … – Hắn bất giác phải nói gạt để che dấu sự lúng túng trên gương mặt .
Rồi Hắn tự lấy khăn từ tay cô lau những vết dầu nhớt đã không có trên khuôn mặt. Mắt của Hắn đăm đăm nhìn sâu vào mắt của cô . Xoái cuống . Thăm thẳm . Tay Hắn lau được vài lần bỗng ngưng hẳn lại . Cô như bị hút hồn bởi ánh mắt tình tứ quyến rủ của Hắn . Cô bỗng quay mặt sang một bên, mắt ngó lơ theo hướng khác . Hắn bỗng thấy lông mi của cô dài cong và đen nhánh thật là như cặp mắt búp bê .
- Thôi để tự cô lau được rồi – Cô vừa nói vừa giành lấy cái khăn đang áp vào má của cô giờ đây đã ửng hồng vì e thẹn .

Tàu chạy tới chân cầu Xáng thì ngừng lại , phía trên bờ có một chàng thanh niên mình trần lực lưỡng chạy xuống .

- Tới rồi hả, sao đi lâu quá vậy – gã nói .
- A ha, anh Tám, khỏe không . Đây là học trò của Kim Anh, còn đây là anh Tám – cô giáo mở lời giới thiệu .
- Chào mọi người, hai người lên đây uống nước nghĩ ngơi đi, để đó cho tui lo – Gã nói .
Ngồi trong nhà với cô Kim Anh, Hắn dõi theo ánh mắt của cô đang trông về anh Tám ở dưới bến tàu . Hắn thấy anh Tám trông đen đúa như người Miên nhưng mạnh khỏe vô cùng, hai vai vác mười bó mía đi nhịp nhàng trên ván cầu một cách nhẹ nhàng. Mồ hôi của anh Tám rịn ra trên thân người làm những bắp thịt càng thêm rõ nét . Hắn bất chợt có cảm giác một sự tranh giành. Sự ghen tuông .

Vác hết đống mía dưới tàu chẳng những không thấy anh Tám có vẻ gì mệt mõi , mà còn đi xay nước mía mời cô giáo và Hắn uống . Trông gã có vẻ lo lắng cho cô nhiều lắm . Suốt buổi khuân vác, gã cứ để mắt tới cô luôn, giờ đây gã cứ truyện trò huyên thuyên với cô làm cho Hắn có cảm giác như là vô hình trong thế giới của hai người họ . Hắn cảm thấy hơi tưng tức ngay lồng ngực .

Chuyến về, gã còn tận tình đưa xuống tận bến tàu và hẹn hò đủ thứ với cô . Hắn bỗng cảm thấy ghét cái gã này . Hắn sợ cô có cảm tình với gã . Mặc dù Hắn chưa bao giờ có hy vọng được cô chiếu cố một chút cảm tình nào , nhưng trong thâm tâm của Hắn vẫn có một cái ước ao được cô thương yêu .

Tối hôm đó Hắn lại được thưởng thức món canh chua cá bông lau có một không hay của cô . Trong mắt của Hắn chẳng những cô đẹp lại giỏi dang đúng như bốn chữ “công, dung, ngôn, hạnh”. Nếu được cô thương tình gã làm vợ cho Hắn thì cuộc đời này sẽ đẹp biết bao . Hắn bỗng phì cười với cái ý nghĩ ngông cuồng và viễn vong của Hắn bởi vì Hắn chỉ là thằng thư sinh chưa có sự nghiệp gì ráo chọi . Còn cô thì như thiên thần . Cơm nước xong xuôi, Hắn định rủ cô tới quán nước Thúy Hằng ở góc đường gần nhà uống một ly trái cây như thường lệ :
- Cô , cô đi uống một ly nước với em, nghe nói quán Thúy Hằng vừa ra một loại sinh tố ngon lắm gọi là sinh tố Uyên Ương, bao gồm trái dâu, nhãn, khóm, và trái thanh long, phía trên có rãi đậu phộng, ngon lắm! Em lên mặt áo vào rồi mình đi nhen!
- Hoàng à, cô cảm thấy trong người như không được khỏe . Em đi một mình đi nhe .
- Cô thấy sao ? Mặt cô tái lắm đó .
- À, chắc tại hồi sớm dầm nắng nên bây giờ cô bị cảm .
- Em lấy thuốc cho cô uống nhe! Hắn nói xong thì bỏ đi lấy thuốc .
- Khỏi, Hoàng! Cô không sao, em lấy dầu cho cô được rồi . Đi lấy đi rồi trở lại đây nghe cô dặn .
Hắn đi một lát sau thì trở lại với chai dầu trên tay .
- Để em xứt dầu cho cô – Hắn vừa nói vừa mở nắp dầu thoa lên trán cho cô .
- Nghe cô dặn nè, mai em trở về thành phố, rồi thứ hai em đi học đưa bức thư này cho hiệu trưởng để xin phép cho cô nghĩ vài hôm và em cho cả lớp biết là cô bệnh chưa có thể lên lớp được . Cô giao lớp cho em cai quản , những bài tập cô đưa thì em giảng giải từng phần một cho cả lớp . Nhớ dặn cả lớp học kỷ hai phần cuối vì nó rất quan trọng, cô sẽ ra đề thi phần lớn ở hai phần đó .Cô sẽ trở lại khi cô hết bệnh . Em đừng lo và dặn cả lớp cũng đừng lo .
Đêm đó Hắn trằn trọc vì lo cho sức khỏe của cô . Hai ba lần Hắn đi xuống phòng của cô để thăm bệnh nhưng chẳng dám vào phòng mặc dù tiếng ho “ục ặc” của cô phát lên gần như suốt đêm .

Một mình trở lại thành phố thật buồn bã, Hắn thấy con đường sao dài vô tận . Dài mãi . Hắn thấy lo cho cô nhiều và nhớ cô ray rức . Hôm sau Hắn trở vào lớp tuyên bố cho cả lớp biết về chuyện cô bị bệnh . Rồi Hắn phân phát và giảng giải các bài tập của cô giao một cách uể oải .

Cô giáo đã không trở lại cả một tuần, cả tuần đó là tuần thê thảm buồn bả nhất trong đời của Hắn (một lần nữa) . Hắn thấy thời gian sao mà nó dài vô tận . Hắn lo cho cô giáo có mệnh hệ nào thì chắc Hắn sẽ buồn lắm . Với danh nghĩa là trưởng ban Anh Văn , Hắn đề nghị cả lớp tổ chức một cuộc vui chơi ở Bình Chánh, nhưng mục đích chánh của Hắn là gặp lại cô , thăm sức khỏe của cô và mong cả lớp sẽ làm cho cô được vui lòng . Mọi người đều hưởng ứng . Gần hơn nữa lớp kéo nhau lên thăm cô ngày đó .

Từ ngày cô bị bệnh anh Tám có dịp qua thăm cô thường xuyên và có dịp chăm sóc cho cô nhiều hơn . Anh Tám thật là chu đáo lo cho cô từng ly từng tí một làm cho cô cảm động lắm . Từ cái năm bước vào tuổi đôi mươi anh Tám đã có cảm tình với cô rồi . Đó là cái dịp bà ngoại của cô dắt cô lên xóm trên mua bán mía . Vừa thấy mặt của cô thì anh Tám đã để ý cô , từ đó hễ có dịp được gặp mặt cô là anh Tám không từ bỏ cho dù đường xa tới đâu đi nữa . Sau cái lần cô theo ba má dời tới Sài Gòn sinh sống, anh Tám thật là buồn bã nhưng cũng chẳng làm gì được hơn là trông ngóng cô về thăm . Cô Kim Anh rất hiểu tấm lòng của anh Tám nhưng từ đó tới nay cô không hề để ý bất cứ người đàn ông nào trong mắt . Cô chưa bao giờ có ý chê bai anh Tám hết . Cô hay thường nói đùa với anh Tám là : “Sau này ai có phước lắm mới được làm vợ anh Tám đo!? . Anh Tám lúc đó hạnh phúc lắm và cứ ngỡ là cô đang ám chỉ một mối lương duyên của anh và cô ở tương lai .

Hắn bước vào nhà thì thấy anh Tám đã chực sẳn ở bên cô rồi . Hắn cảm thấy bực tức cho sự hiện diện của anh Tám . Nhưng Hắn bỗng hiện rỏ bộ mặt lo lắng khi thấy mặt của cô đã tiều tuỵ hẳn đi . Cô xanh xao, cặp mắt như mất bớt hồn . Người ta nói cặp mắt là cửa sổ của tâm hồn . Giờ đây Hắn thấy cửa sổ kia đã khép kín . Nhưng nụ cười của cô thì vẫn niềm nỡ chào đón .

Cả lớp bu quanh cô hỏi han thật dồn vã . Trên môi cô hiện một nụ cười đôn hậu chia sẽ. Cô thiệt đúng là cô giáo trong lòng của các bạn . Hắn nghĩ thầm: “Và là người yêu trong mộng của mình nữa” . Anh Tám chợt khoát tay nói lớn:
- Mấy em khoan đã, đừng làm ồn quá cô mệt, mấy em theo anh ra đây anh dẫn đi hái trái cây và bắt cá, để đây cho cô giáo nghỉ ngơi .

Cả bọn đồng thanh hoan hô . Hắn chợt thấy Hắn vô dụng vì với cái ý nghĩ đó Hắn cũng vừa định nói cho cả lớp nghe thì bị anh Tám nói trước . Tư cách của anh Tám có vẻ chững chạc hơn Hắn nhiều . Hắn lại ghen với anh Tám và cảm thấy hơi tự ty cho bản thân . Mọi người kéo nhau đi chơi suốt cả buổi chiều hôm đó .

Đêm đến, cả bọn giăng lều cắm trại ở trước nhà của cô . Ai cũng bu quanh lấy anh Tám để nghe kể truyện . Những truyện cổ tích về cái đất Bình Chánh này . Rồi những truyện ma quái ghê gớm cũng được anh Tám kể nốt, làm bọn con gái cứ la oai oái vì bị đám con trai bất thần giả ma giả quỷ hù . Hắn giả vờ chăm chú nghe truyện nhưng thật ra thì cứ hay để ý tới khuôn mặt của cô, ánh lửa bập bùng làm cho khuôn mặt của cô trở thành hồng hào hơn hồi sáng này .

Hôm sau cô thấy khỏe hơn nhiều, mọi người đều đề nghị đưa cô đi tắm nắng . Ai cũng hân hoan hớn hở, anh Tám lại chiếm được cảm tình của mọi người nhờ những màn pha trò, biểu diển như là leo cây bẻ trái, tay không bắt cá, và khả năng ngụp lặn dưới nước lâu . Ai ai cũng nhận thức rõ ràng là anh Tám có ý với cô nên mới trổ hết tài cho cô thấy . Mọi người thấy thế càng ghép đôi cho họ, chỉ riêng phần Hắn thì chỉ gượng cười mà thôi . Cả bọn họ nhao nhao:
- Anh Tám à, tặng cho cô cành hoa đi .
- Anh Tám à, sao đi xa cô quá vậy, xích lại gần chút xíu đi .
- Anh Tám à, ngỏ lời với cô đi, cô còn chưa biết đó .
Hắn cảm thấy bực tức cho cái đám bạn cùng lớp này, Hắn hối hận vì phải rủ họ lên đây . Một đứa bạn còn cả gan lên tiếng:
- Anh Tám à, nghe nói anh Tám bắt rắn hay lắm, anh chẳng bao giờ sợ gì hết, vậy chứ tụi em thách anh có dám cầu hôn cô không, trước mặt tụi em nè mới hay, mới gan chứ …nếu làm được thì tụi này mới thật sự là phục anh sát đất – rồi cả đám cười khoái trá vì tin rằng anh Tám chẳng dám làm .
Nhưng mọi người lầm to , anh Tám đứng dậy đi thẳng về phía cô, bất giác làm tim của cô đập thình thình và nghĩ thầm: “Ảnh làm thiệt! Trời ơi! Làm sao đây”
Anh Tám bước đi chậm rãi , tiện tay ngắt một cành hồng mọc dọc theo mương, đi tới bên cô rồi quỳ xuống cạnh cô :
- Kim Anh, đáng lẽ chuyện này anh đã làm cách đây năm năm về trước khi mới gặp Kim Anh kìa, nhưng vì thấy Kim Anh có vẻ còn lo cho tương lai nên không dám , sẵn hôm nay có các em giúp sức nên quỳ ở đây để chính thức cầu hôn với Kim Anh, mong Kim Anh chấp nhận .
Cả đám hoan hô dữ dội :
- Anh Tám gan cùng mình, hoan hô !
Cô im lặng chẳng nói lời nào , cô bỗng ngước lên nhìn Hắn , Hắn cũng nhìn lại cô, bốn mắt nhìn nhau không chớp .
- Cô nói đi cô , cô nói “ừ” đi – Cả đám nhao nhao lên .
Hắn quay mình rồi đi thẳng để tách rời khỏi đám đông, cô liếc nhìn theo Hắn , bỗng cô nói to cho mọi người cùng nghe và cốt ý cho Hắn nghe :
- Xin lỗi anh Tám , đã làm cho anh Tám hiểu lầm từ trước tới nay, Kim Anh rất mến mộ anh Tám. Nhưng Kim Anh thật sự đã có người trung ý rồi .
Anh Tám há hốc mồm kinh ngạc, nhưng thất vọng thì nhiều hơn . Anh vẫn quỳ đó như trời trồng. Cô thấy thế liền đỡ anh Tám dậy :
- Anh Tám đừng làm vậy, cho Kim Anh xin lỗi .
Anh Tám đứng dậy thật thểu nảo:
- Anh đâu có ngờ là em đã có người rồi, mấy năm qua anh đâu có thấy dấu hiệu gì em có người yêu gì đâu .
Cô chỉ mĩm cười lấy lệ rồi nói:


- Xin lỗi anh Tám .
Cả đám học sinh lúc nãy nhao nhao lên thì bây giờ bỗng nhiên im bặt . Không ai chú ý là Hắn đã lẫn trốn đám đông tự lúc nào .

Trở về Sài Gòn, Hắn nghĩ học liền sau đó mấy ngày với lá thư xin phép vỏn vẹn có mấy chữ đưa cho cô:
Đơn Xin Phép Nghỉ Bệnh,
Xin phép cô cho em nghĩ bệnh 1 tuần vì em thấy trong mình không được khỏe .
Ký Tên
Hoàng.

Ba ngày trôi qua, kể từ khi trở lại dạy học, cô Kim Anh thấy trong lòng mình buồn man mác vì cái bàn ở cuối lớp đang thiếu một người học trò cưng của cô . Cô dạy không còn hứng thú chi hết . Mỗi tiết học Anh Văn trôi qua chậm chạp nặng nề . Ai cũng thấy uể oải nhưng chẳng biết vì sao .

Chiều hôm đó , sau khi tan lớp cô đi đến thẳng nhà của Hắn để thăm bệnh. Thật ra thì Hắn chẳng có bệnh hoạn gì hết , chẳng qua là vì ghen tức và buồn bã chẳng muốn đi học nữa thôi cộng thêm có chút phần hơi thất vọng và chán nản. Tiếng gõ cửa phòng làm cho Hắn ngồi bật dậy , linh tính của Hắn báo cho Hắn biết điều gì đó làm tim Hắn đập rộn lên :
- Ai đó ?-Hắn hỏi .
- Cô đây, cô vào được không ?
Một phút im lặng:
- Cô vào đi – Hắn trả lời .
Cô bước vào phòng của Hắn với nụ cười duyên trên môi thật là dễ thương, bao nhiêu ghen tức , bực dọc trong mình của Hắn đều tan biến hết theo nụ cười đó . Hắn ngắm cô say sưa trong bộ áo dài trắng như ngày nào vừa mới bắt gặp cô lần đầu tiên ở bục giảng . Vẫn với cái áo dài trắng mỏng, tà áo bay nhè nhẹ theo cơn gió thoảng, vẫn cái dáng cao thon, bước đi nhịp nhàng uyển chuyển trên đôi guốc cao, vẫn cái eo thon thon làm cho Hắn phải chú ý tới mỗi khi cô đứng trước mặt, vẫn cặp mông lắc lư nhẹ nhàng, vẫn mái tóc dài bồng bềnh chấm ngang lưng quần , vẫn bộ ngực nở nang săn chắc . Hắn dường như muốn ôm cô chặt vào lòng để tỏ cái lòng kính trọng và kính yêu của Hắn đối với cô . Thấy Hắn đang ngồi trên giường, cô bước tới đặt bàn tay mịn màng lên trán của Hắn :
- Em đâu có bệnh đâu, đồ quỷ hà, dám gạt cô trốn học phải không ? – giọng cô chợt trở thành nhí nhảnh như trẻ con.
- Em bệnh nặng đó tại cô không biết đó thôi .
- Em bệnh gì nói cho cô biết coi !
- Em bệnh …
- Bệnh tương tư cô nào chứ gì- Cô vừa nói vừa cười xòa .
Hắn bỗng thấy xao xuyến bồi hồi với cử chỉ ân cần của cô . Hắn ngước lên nhìn cô với cặp mắt thật trìu mến, cô lần này nhìn thẳng vào cặp mắt của Hắn mà không còn né tránh như lần trước . Một phút trôi qua trong im lặng, tim Hắn bỗng đập liên hồi, cảm giác hồi hợp như chưa bao giờ hồi hợp như thế . Hắn bất chợt đứng dậy ôm choàng lấy cô trong vòng tay, Hắn xiết thật mạnh như sợ cô bay đi mất, Hắn hôn lên môi của cô thật là đắm đuối . Cô dùng dằn chống cự quyết liệt rồi đẩy Hắn ra, đồng thời tán vào mặt của Hắn một cái thiệt mạnh . Cô lui lại vài bước đứng nhìn Hắn đang đưa tay sờ lên má . Cô thở hỗn hễn, nhìn Hắn trừng trừng như giận dữ . Hắn bỗng nhiên thấy hối lỗi vô cùng vì cử chỉ thô lỗ của Hắn. Bất chợt Hắn buồn rười rượi . Hắn nghĩ từ nay trở đi chắc Hắn sẽ không bao giờ được gần gủi cô nữa . Cô sẽ tránh xa nó . Cô đã từ chối nó . Nó không còn mặt mũi nào đến lớp nữa . Nhưng Hắn muốn gặp cô mỗi ngày và mỗi ngày . Ba ngày qua không gặp cô , Hắn tưởng chừng như ba tháng . Hắn nghĩ tới đó . Hắn sợ . Môi của Hắn mấp mái định mở lời xin lỗi cô thì bất thần cô ngã người về phía trước, dang đôi tay ôm chầm lấy Hắn , hôn lên môi của Hắn thật là đắm đuối . Bị bất ngờ hôn lên môi, Hắn chưa dám tin là sự thật cô Kim Anh đang trong vòng tay của Hắn , đang hôn Hắn . Hắn không còn thời gian suy nghĩ nữa, cảm giác sung sướng đang chạy rần khắp cơ thể Hắn . Thân mình của cô thật mềm mại, làn da thật mịn màng, hai bàn tay của Hắn cứ xoa miết lên lưng ẩm ướt mồ hôi vì đi nắng của cô . Mười đầu ngón tay của Hắn bấu chặt vào lưng của cô như sợ cô tự nhiên biến mất . Hai mắt của Hắn lim dim để tận hưởng cái nụ hôn đầu tiên của cô trao cho Hắn . Mười ngón tay của Hắn như đàn cá bay lượn trong suối tóc dài óng ả của cô . Hắn đưa cái lưỡi sâu hơn để hôn cô cho thật say đắm , cô sung sướng đáp lại Hắn với những cái ôm ghì sát, bó chặt . Hai bàn tay của Hắn nâng mặt của cô lên để ngước nhìn cho kỹ, người mà Hắn đang hôn có phải chính là cô Kim Anh hay không . Giấc mơ hay sự thật . Hắn không biết bao nhiêu lần nằm mơ được hôn cô , được ôm cô , và đan những ngón tay vào suối tóc thơm mùi bồ kết . Đúng là cô rồi, cô đẹp quá, cô đẹp quá, cô của em – Hắn nhủ thầm trong bụng , rồi tiếp tục ngậm chặt vào vành môi của cô . Họ hôn nhau cả hơn nữa tiếng không biết mệt . Hắn đặt cô ngồi xuống giường rồi tiếp tục hôn lên môi của cô .
Thơ:

Màu môi cô hồng thắm
Nụ cười cô xinh xắn
Hôn một lần trên môi
Em sẽ nhớ ngàn đời
Cô của em yêu dấu
Dẫu đời em lận đận
Trong bãi tù chung thân
Của chiếc răng trắng ngần
Em vẫn nguyện xin làm
Được hôn cô một lần
Được hôn cô mãi mãi
Được thở bờ môi cô
Em suốt đời chấp nhận

Có lẽ đây là nụ hôn đầu đời của cô nên cô hôn thật say sưa, cô hôn thật ngây thơ, cô hôn thật tình tứ, cô hôn thật dịu dàng, cô hôn thật nhẹ nhàng, không một chút vội vàng, không một chút hoang mang , cô hôn như xả láng . Bao nhiêu tháng tranh đấu với lòng mình, tranh đấu cho đạo đức xã hội , tiếng tăm và danh giá của chính bản thân của cô, nhưng hôm nay cô phải đành chịu thua . Cô thua trong tâm phục . Cô đành chấp nhận một mối tình thầy trò sẽ bị xã hội lên án . Nhưng cô thua trong sung sướng, cô thua trong hạnh phúc, cô thua trong niềm vui, tất cả chỉ vì để có được tình yêu của chính bản thân mình .

Hắn bắt đầu đưa tay vòng xuống bụng của cô để tìm cái nút bấm của chiếc áo dài .

Hắn mở từng nút một . Hai cái nút áo bên hông được mở ra, lộ một vùng da thịt trắng nõn nà với một hạt ruồi son được đỉnh ngay ngắn phía trên cầu vai trái của cô . Hắn kê môi hôn lên vai của cô một cách kính cẩn thận trọng . Cô ngữa đầu ra nhắm mắt lắng nghe từng nụ hôn nhẹ nhàng đi từng bước một lên phía trên cổ thon dài của cô . Bờ môi của Hắn đi chậm rãi , rón rén, và êm dịu lướt qua những sợi lông măng trải dài dọc xuôi theo chân tóc . Những con gai ốc nho nhỏ lăn tăn nổi lên như chào đón nụ hôn của Hắn theo điệu bước mượt mà ướt át. Một . Hai . Một . Hai . Cô thở ra nhiều mà hít vào thì ít , hơi thở gấp gút, muốn nuốt chững làn hơi còn vướn víu ngay cổ họng nhưng chẳng làm được . Hắn cắn nhẹ vào trái tai của cô làm cô nấc nấc cái cổ như đứa trẻ rụt rè mắc cỡ, cảm giác nhột nhạt chạy khắp quanh thân thể .

Bỗng tiếng động vang lên bên dưới như có người đi lên thang lầu làm cả hai giật mình hoãng hốt . Cô chợt đứng dậy gài vội hai cái nút áo, rồi nói :
- Thôi cô về, mai em trở lại đi học chớ hả !
Nói xong cô quay lưng đi thẳng như chuyện vừa rồi chưa hề xãy ra, để lại Hắn một cái nhìn bàng hoàng nuối tiếc sau lưng cô .
Vừa ra cửa cô bắt gặp Hân chào đón :
- Chào cô, cô về hả !
- Chào em , cô tới thăm bệnh thôi . Thôi cô về nhe, cô còn phải đi chợ nữa .
Cô bỏ đi vội vã, trên mặt còn ửng đôi má hồng hồng của cô gái son thì được nếm cái hôn đầu đời . Một nụ hôn mà sẽ mãi mãi theo cô hết quãng đời còn lại .

Sau khi cô đi khỏi, Hắn liếc nhìn con em thấy tưng tức trong lòng. Hắn xã giao với con em qua loa rồi tìm cách đuổi nó đi . Hân đi rồi, Hắn trở lại cái tư tưởng vẫn còn vương vấn trong lòng của Hắn . Hơi thở của cô vẫn còn đây. Thơm phức. Mùi da thịt của cô vẫn còn đây. Tinh khiết . Mùi bồ kết vẫn còn đây. Xao xuyến . Cảm giác lâng lâng vẫn còn đây. Bồi hồi . Môi của Hắn bỗng điểm một nụ cười thỏa mãn, hai mắt Hắn đăm chiêu nhớ lại từng cử chỉ một vừa rồi của Hắn và cô . Hắn cũng còn chưa tin lắm là Hắn đã ôm cô trong lòng . Một điều mà bao lâu nay Hắn chỉ thấy trong giấc mơ . Hắn nhảy cẩng lên một cách sung sướng như đứa trẻ được mẹ cho phép đi chơi, Hắn vói tay đụng lấy trần nhà và la lên:
- Ta được rồi, ta được rồi !

Hôm sau Hắn cố tình thức thật sớm để ủi cái áo trắng tinh mới may . Hắn chải lại cái mái tóc mà Hắn đã chải suốt cả buổi sáng nay, rồi hân hoan đi tới trường chờ đón người yêu mới của mình . Cô bước vào lớp như một nàng tiên áo trắng, tóc cô lần này bới cao làm nổi lên khuôn mặt xinh xinh với nước da trứng gà bóc đẹp tuyệt vời . Cô vận một chiếc áo trắng cánh mõng, hở cổ, tay dài . Cô cười rất tươi chào cả lớp . Hắn thấy tim bỗng nhói lên thổn thức khi ánh mắt đầu tiên cô trao cho Hắn và nụ cười duyên kín đáo làm chảy cả núi băng lạnh giá . Cô lên tiếng:
- Good morning, class .
- Good morning, teacher.
- Today, we are going to discuss a new lesson or a new subject called “love”. Everybody in here has love . We love our family, we love our father, our mom, brothers and sisters . Tâm ! Do you love your family ?
- I do love my family- Tâm trả lời .
- Yes, you do . Besides, we love each other as human. I love you as my students, and you love me as your teacher. However, today I am specially talking about another love . Hoàng! Do you know what love I am talking about ?
- Lovers?- Hoàng trả lời một cách do dự .
- Right ! Love for lovers, love between man and women, between husbands and wives, boyfriends and girlfriends. You are grown up now. You could have love, you could have a relationship. When you have a good relationship, you will find that life is always the best …-Cô giảng giải cho cả lớp từ ly từng tí một cách sinh động khác với ba ngày trước đây, khi Hắn vắng mặt .

Cô thao thao bất tuyệt trong lời giảng, dường như hôm nay trông cô có vẻ lạ lắm . Đúng rồi, cô đang hạnh phúc vì tình yêu vừa chớm nở trong lòng của cô . Trái tim cô như là mãnh đất nhỏ có trăm hoa đua nở trong đó . Lòng của cô đang là mùa xuân : Chim én bay, vạn vật đua nở . Mỗi lời nói của cô ngầm ám chỉ cho Hắn biết là cô yêu Hắn lắm , và yêu vô cùng . Những cái nhìn len lén của cô làm cho Hắn hạnh phúc hơn bao giờ hết . Quả đúng như lời của cô nói, Hắn thấy cuộc đời này đẹp làm sao, tình yêu của cô giành cho Hắn đẹp làm sao !

Từ sau cái nụ hôn vụng trộm đó? cuộc tình của họ được chính thức bắt đầu, nhưng những cuộc hẹn hò vẫn còn trong vòng bí mật . Họ rất cẩn thận trong sự liên lạc tiếp súc , phần lớn là qua thư từ đút lót trong ngăn tập như là :
Cô yêu dấu, cả ngày nay ngắm nhìn cô giảng bài em chẳng chú tâm gì ngoài cái miệng chúm chím môi cười, để lộ hàm răng như hạt bắp trắng của cô . Xin cô đừng liếc nhìn em bằng ánh mắt đó và trao cho em những nụ cười đó vì nó sẽ làm cho em suốt đêm không ngủ để nhớ nhung cô. Cô ơi, em có thể gặp cô tối nay tại điểm hẹn cũ, giờ cũ, và xin cô hãy mặt lại chiếc áo cũ đó mà em thích. Chiếc áo dài trắng lần đầu tiên em được gặp cô .
I love you, Ký Tên :Hoàng .

Rồi cô đáp lại lời thư của Hắn trong một mảnh giấy nhỏ, nét chữ của cô thật xinh xinh:
Em dễ thương, cả ngày nay em làm cô xao lãng chuyện dạy học, cứ bắt cô phải nhìn em để đáp lại ánh mắt đa tình . Xin em cũng đừng nhìn cô bằng ánh mắt đó sẽ làm cho cô tay chân dư thừa như con rối đứng trên sân khấu quơ tay quơ chân làm trò hề cho thiên hạ . Cái áo em thích cô đã giặt tối qua nên còn ướt, nhưng cô tranh thủ ủi cho nó khô để mặc tối nay . Em nhớ ráng học bài đừng xao lãng chuyện học hành nữa cô không thương đâu. Thương, Ký Tên: Kim Anh .

Tối hôm đó tại điểm hẹn cũ, Hắn nôn nao chờ đón cô . Hắn đã từng hẹn hò nhiều lần với Kim, với Ngân và với chị Lan, nhưng lần này thì khác hẳn. Cô đẹp như sao băng và giỏi dang với những kiến thức rộng rãi làm cho Hắn vừa kính yêu vừa nể phục . Cái cảm giác đó thật là khó tả cho một chàng thanh niên mới lớn giống như Hắn. Hắn thấy như là một đứa trẻ nằm trong sự bảo bọc của cô .

Chiếc tắc-xi trờ tới, cô bước ra với dáng điệu của một tiểu thư đài các thật sang trọng. Hắn chào đón cô với nụ cười ngầm hiểu ý . Hắn cảm thấy trời ban cho Hắn một vinh dự lớn lao là được cô chiếu cố . Hắn cũng chẳng hiểu lý do tại sao mà cô lại chọn Hắn mà không chọn những người khác mà xét về mặt kiến thức, tư cách, diện mạo và tài chánh đều hơn trội Hắn cả .

Nhưng giờ đây Hắn mặc kệ với cái thắc mắc đó mà tận hưởng những cảm giác hạnh phúc đang có . Chiếc xe lại được dịp chở họ lướt chầm chập qua các đại lộ . Gió đêm mát rượi thổi tà áo của cô bay như một cánh diều đưa hai người bay cao. Cao vút . Hai cánh tay của cô ôm choàng ngang bụng của Hắn . Xiết chặt . Hạnh phúc . Gò má của cô áp chặt lên lưng của Hắn để nghe từng nhịp tim và hơi thở thổn thức . Xe bon bon lạng lách qua con đường vòng quanh đô thành Sài Gòn qua chợ Bến Thành, chợ cầu muối,vườn Tao Đàn, rồi băng qua đường Đồng Khởi nơi có nhà hát Thành Phố . Thành phố chen chút rất nhiều người nhưng tất cả ai cũng bận rộn với chuyện riêng tư của mình mà không để ý tới hai người họ thật hạnh phúc bên nhau .

Hôm sau đến lớp cũng như thường lệ, một người thì trở lại cương vị của một người giáo viên, còn một người trở lại cương vị học trò . Điều đó càng làm cho họ thấy mối tình này đặc biệt . Cô bước vào lớp như thường lệ, mở hộc tủ ra xem thì thấy có một lá thư đề chữ bên ngoài “Gửi cô yêu dấu . . . diếm”, vào lúc ra chơi cô âm thầm mở ra đọc :
Cô yêu quí,
Ngày hôm qua lần đi chơi đầu tiên với cô thật là một kỷ niệm khó quên trong đời của em . Đi bên cô em thấy mình lớn hẳn ra không còn là con nít như ngày nào . Cô cho em thật nhiều cảm giác, mà cảm giác nhiều nhất đó là HẠNH PHÚC .
Ngày mai này thứ bảy là ngày Phật đãn, em có thể cùng cô đi viếng chùa không, cô có ngại em đạo Phật còn cô thì đạo công giáo không ? Xin cô đừng ngại nha!, Chờ thư của cô ở cuối lớp vào giờ cuối .
Hoàng

Giờ tan học, Hắn cố tình lui cui bận rộn để ở lại sau chót . Sau khi cô bước ra ngoài cùng cả lớp , Hắn chạy nhanh về phía hộc tủ của cô và mở ra, bên trong có một lá thư, Hắn mở ra và đọc :
Hoàng của cô,
Cô cũng thật HẠNH PHÚC như cảm giác của em vậy . Tuy em nhỏ tuổi nhưng sự chững chạc của em cũng đáng để cho cô xem em đã trưởng thành rồi . Cô không ngại bất cứ chuyện gì của em đối với cô cả . Mặc dù cô là con chiên ngoan đạo nhưng cô sống theo cha mẹ từ nhỏ đã có lối sống của người Tây Phương nên em cũng đừng lo ngại . Ngày mai cô sẽ đi cùng em,
Kim Anh

Và sau đó họ đã đi chẳng những một chùa mà còn rất nhiều chùa, lúc thì chùa Xá Lợi nằm trên đường Bà Huyện Thanh Quan, lúc thì chùa Linh Sơn đường Cô Giang, nhiều lúc họ còn đi xa hơn để tránh né người quen biết như là chùa bà Thiên Hậu ở quận 5 .

Thời gian quen biết nhau cũng đã ba tháng, cuộc tình của họ càng ngày càng khắng khít, cô yêu như chưa bao giờ được yêu, còn Hắn yêu như sợ cuộc tình này sẽ bay mất .
Hoàng của cô,
Đã gần bốn tháng rồi phải không, Hoàng. Cô chỉ thấy mỗi ngày thương em nhiều hơn. Hôm nay đây nhân dịp lễ Giáng Sinh cô muốn đưa em đi rước lễ, cho em hiểu thêm về đạo công giáo, về chúa Giê-Su, về bản thân của cô . Hẹn em chiều nay lúc bảy giờ bên hông nhà thờ Đức Bà . Cô Kim Anh của em .

Hắn nhận được thư của cô thì vui mừng biết mấy . Chiều hôm đó Hắn vội vả đi hớt tóc và ghé chợ mua một cái áo trắng mới để mặc .
Hắn chen chút trong đám người chật nít để lần từng bước một .
- Cô, cô …
- Hoàng !
Cả hai tay bắt mặt mừng.
- Cô đợi ở đây lâu chưa ?
- Cô đợi lâu rồi , nhưng không sau, thôi mình vào đi-cô nói .
Hắn được cô dẫn đi tới một hàng ghế ngồi nơi đó đã có ba mẹ cô đợi sẳn .
- Chào hai bác – Hắn lên tiếng.
- Chào cháu – ba của cô mỉm cười chào .
- Thưa ba, Hoàng nói là chưa biết lễ đêm Giáng Sinh ra sao, nên con dẫn tới cho biết – cô nói chen vào .

Lần đầu tiên đi lễ nhà thờ, Hắn có rất nhiều cảm giác . Hắn thấy chung quanh ai cũng mặc áo mới nhất là cô Kim Anh trong trang phục áo dài hồng nhạt thật là lộng lẩy . Tiếng kinh cầu bắt đầu vang lên, mọi người đứng lên quỳ xuống, Hắn lúng túng chẳng biết phải làm sao, nhưng cũng nhờ cô giáo ra hiệu cho nên Hắn làm theo y như Hắn là con chiên chính cống . Ngồi kế bên cô Hắn không lo để ý nghe những gì Đức Cha giảng mà chỉ liếc nhìn bàn tay nỏn nà của cô . Những ngón tay của cô đang vào nhau thật là đẹp biết mấy – Hắn nghĩ thầm “mình đã quen cô được gần bốn tháng rồi , tính ra mau thì cũng không mau, nhưng cũng đủ cho cô thấy tấm lòng của mình rồi, mình cũng không hiểu tại sao cô lại hay từ chối mình không cho mình được gần gũi với cô, nhưng mà thôi . . .cô đối với mình như là một vị thiên thần, làm sao mình có thể xúc phạm tới cô được”. Ý nghĩ của Hắn bỗng đứt đoạn bởi lời của Đức Cha:
- Các con hãy chúc bình an cho nhau .
Sau khi cô bắt tay và ôm choàng lấy ba mẹ của cô thì cô quay qua Hắn nói:
- Em đưa tay ra, để mình chúc bình an cho nhau .
Hắn chỉ nghe từng lời của cô mà làm theo . Cô bỗng ôm chầm lấy Hắn thì thào:
- Hôm nay em đẹp trai lắm, cô xin chút bình an cho em . Tối nay đúng 2 giờ khuya em tới nhà cô gõ cửa phòng cô nhe, cô đợi .
Hắn chỉ gật đầu rồi nói:
- Chúc bình an cho cô .

Lễ tan, Hắn chia tay với cô và ba mẹ của cô bên ngoài cổng nhà thờ rồi lững thững bước đi, nhớ tới lời nói của cô lúc nãy Hắn cũng lấy làm lạ . “Không biết cô kêu mình tới nhà cô đêm khuya khoắc để làm cái gì, có lẽ cô cho mình một món quà Giáng Sinh, không thể nào cô vừa mới tặng qua cho mình hôm qua, hay là nhà của cô có đãi tiệc , cũng không thể nào làm gì mà tiệc tùng vào 2 giờ khuya”. Hắn còn đang miên man suy nghĩ thì xe đã dừng bánh trước nhà rồi . Hắn đẩy chiếc xe vào rồi đi tắm rửa sạch sẽ . Nằm trên giường lắng nghe từng tiếng đồ hồ gõ mà Hắn cảm thấy thời gian như kéo dài vô tận . Sự tò mò càng thách thức sức kiên nhẫn của Hắn . Sau cùng vì không còn chịu thêm được nữa, Hắn mặc chiếc áo khoác vào rồi rón rén dắt xe đi đến nhà của cô . Lúc đó là 12:30, đèn nhà cô vẫn còn sáng . Hắn đứng bên ngoài nhìn thấy hai ba bóng người đi qua rồi đi lại . Hắn đảo xe một lần ngang qua trước nhà, rồi lại một vòng nữa . Hắn chẳng biết là đang tìm kiếm điều gì . Cuối cùng Hắn bực bội ghé vào quán cafe gần đó để chờ .
- Bà chủ , cho một ly đen đá .

Hắn ngồi xuống, nhấm nháp ly cà phê, hai mắt vẫn chú tâm tới nhà của cô . Hắn nhìn lên đồng hồ thì mới có 1 giờ khuya, vài chiếc xe còn lác đác chạy trên đường . Vài cặp nam nữ đi chơi khuya đói bụng ghé vào tiệm bán cháo lòng gần đó trước khi về ngủ . Mùi cháo lòng thơm phức làm cho bao tử của Hắn rộn rịp . Tiếng nhạc của bài “Đêm Thánh” lại vang lên buồn buồn “Silent night, holy night …” bất chợt làm cho Hắn xúc động, hai mắt long lanh .
Xe trên đường cũng đã vắng lần hết, hai người ăn cháo lòng cuối cùng cũng vừa bước đi , bà chủ bán cháo cũng lo dọn dẹp chén bát, Hắn nhìn lại đồng hồ thì đã 1:45 .
- Bà chủ ơi, tính tiền – rồi Hắn nói tiếp .
- Bà chủ cho gởi chiếc xe ở đây luôn thể , chút nữa tôi ghé qua lấy .
- Ừ, để đó cưng, chị bán tới sáng lận-chị chủ quán trả lời .

Hắn bước vội theo hướng nhà của cô, nơi ánh sáng đã tắt đi từ nữa tiếng đồng hồ trước đây . Hắn bước tới cánh cổng rồi đưa tay đẩy vào, nhưng đồng thời Hắn cũng phát hiện là cái cổng đã bị khóa rồi . “Chẳng lẽ cô muốn mình leo rào vào, thôi kệ, leo thì leo”. Hắn nghĩ xong thì nhìn quanh xem có người qua lại rồi đu tay trèo qua cái cổng . Thường ngày Hắn hay tới nhà của cô chơi cho nên dù đêm nay trời tối như bưng nhưng Hắn vẫn đi một cách vững vàng, rành rẽ. Bước ngang qua mấy chậu kiểng để ở trước nhà, rồi chui giàng bông giấy để tới bên phòng của cô . Hắn nhìn lại đồng hồ thì mới có 1:50 . Hắn chẳng dám gây ra tiếng động nên ngồi bẹp xuống đất, ráng chờ thêm 10 phút nữa . Bỗng ánh sáng từ trong phòng chợt sáng lên . Hắn lồm cồm ngốc đầu dậy nhìn qua cửa sổ . Ai đó hình như là cô trong bộ đồ ngủ màu tím nhạt dài mỏng dính lộ rõ hết những đường cong tuyệt mỹ . Cô chỉ mặc mõi một cái quần xì trắng nhỏ nhắn bên trong, Hắn thấy cô đang lục lọi tìm một cái gì đó , Hắn tò mò nhón gót cao hơn để chiêm ngưỡng thân thể nở nang hình chữ V của cô cho rõ hơn . Đường cong tuyệt mỹ in lờ mờ sau làn vải mỏng tạo thêm nét duyên dáng huyền ảo . Hắn bỗng nhớ tới truyện Liêu Trai Chí Dị Hắn đọc lần nào . Đêm nay Hắn tưởng Hắn là chàng thư sinh nghèo , còn cô là một nàng tiên đẹp tuyệt trần vì làm đổ bình hoa ở Thiên Đàng nên bị đày xuống dương thế . Cô ơi, cô đẹp quá !

Hình như cô lấy cái gì trong tủ rồi xịt xịt lên gáy phía sau và phần bụng . Cô lấy cây lượt chải lại mái tóc dài óng ả của cô, xong xuôi cô liếc mắt lên tường . Hắn dõi theo ánh mắt của cô lên tường thì chiếc đồng hồ cũng vừa điểm hai tiếng “boong boong”. Đúng hai giờ . Hắn thấy cô mở tủ lấy một cái áo choàng đen rộng lớn phủ kín lại thân thể rồi mở cửa phòng bước ra . Giờ đây Hắn mới hoàng hồn thức tỉnh cơn mê Liêu Trai Chí Dị . Giờ hẹn rồi . Chết cha! Hắn vội vàng chui qua giàn bông giấy , vô tình gai cào xướt lên cổ của Hắn . Hắn bịn cổ thấy hơi rát . Bước vội qua mấy chậu kiểng thì vướng phải chậu xương rồng cào xướt ngay đùi, hoãng quá Hắn phóng vội tới để tránh né vô ý làm ngã lăn chậu xương rồng. Tiếng chó sủa nhà hàng xóm càng làm cho Hắn quýnh lên, Hắn leo vội qua cánh cửa sắt rồi phóng xuống đất khom lưng thở hỗn hển . Chưa kịp thở dứt hơi thì tiếng bước chân nhẹ nhàng của cô đã thoáng bên tai .
- Em tới rồi hả , để cô mở cửa .
Hắn bước theo cô vào trong tim vẫn còn đập liên hồi, hơi thở còn hỗn hển . Con chó nhà kế bên vẫn sủa liên hồi, bỗng cô lên tiếng:
- Minô, nín !

Con chó im ngay như đã nhận ra được tiếng của cô . Hắn bám sát gót của cô rón rén đi bằng cửa sau, xung quanh lờ mờ ánh đèn đường hiu hắt . Cảm giác hồi hộp lại đến với Hắn . Hắn có cảm giác như những tên ăn trộm đêm đêm rình mò nhà người ta bị chó sủa .

Hắn bước nhẹ từ cửa sau vô buồng của cô, khứu giác chợt báo cho Hắn biết một mùi hương thơm thoang thoảng bay khắp phòng in là mùi hoa lài . Hắn đứng nép vào tường một cách rụt rè . Cô đóng nhẹ cánh cửa vì sợ phát ra tiếng kêu kót két .
- Em ngồi xuống đó đi !- Cô vừa nói vừa chỉ cái ghế cho Hắn ngồi .
- Em…cô kêu em …-Hắn bập bẹ lúng túng , tay chân bỗng nhiên thừa thải .

Cô bỗng đưa ngón tay lên giữa môi kêu “xuỵt” một tiếng như ra hiệu cho Hắn nói nhỏ hơn . Hắn bỗng im bặt , ngồi im chẳng dám nhút nhích nhìn cô đang lui cui trong tủ quần áo như đang lấy một vật gì đó ra . Hắn thấy cô choàng một cái áo khoát đen che hết những nét đẹp bên trong mà vừa rồi có dịp Hắn được chiêm ngưỡng nét đẹp đó . Tiếc quá ! Hắn ước gì cô đích tay cởi cái áo khoát đen đó xuống để cho Hắn nhìn rỏ hơn từng đường cong tuyệt mỹ trên thân hình của cô . Hắn còn đang đeo đuổi với những ý nghĩ đó thì cô bỗng quay đầu lại nói:
- Em nhắm mắt lại đi
Hắn nhắm mắt lại rồi nghĩ thầm “Lại nhắm mắt nữa, bộ các cô các bà thích chơi trò bịt mắt bắt dê hay sao mà Ngân và Tú cũng bịt mắt Hắn và bây giờ tới cô cũng vậy”. Cô đi vòng ra sau lưng của Hắn , mùi nước hoa trên người của cô phản phất làm cho Hắn có cảm giác mê ly , kích thích. Cô bất chợt vòng tay qua cổ của Hắn :
- Em mở mắt ra đi, xem coi cái gì nè .
- Í da!- Hắn bất chợt la lên- Sao cô biết hay vậy . Cái đồng hồ này em để ý từ lâu rồi đó . Hôm đi chùa với cô rồi ghé qua chợ Bến Thành em có lén liếc nhìn chẳng lẽ …cô …
- Đúng vậy, cô đã nhìn thấy được và biết được em rất thích cái đồng hồ này, nên tuần vừa rồi cô tranh thủ sau khi tan lớp mua về để hôm nay tặng em đó – cô thì thào rồi choàng tay ôm qua cổ của Hắn một cách nũng nịu .

Cô nắm lấy bàn tay của Hắn để đeo chiếc đồng hồ vào . Cô ngắm ngía . Cô chắc lưỡi khen . “Em mang chiếc đồng hồ này đẹp lắm, xứng với em lắm” . Giờ đây Hắn được dịp gần sát với cô hơn, Hắn chỉ việc xoay đầu sang bên phải một chút thôi là môi của Hắn đã chạm vào gò má mát rượi của cô rồi . Nhưng không biết tại sao Hắn không dám làm . Hắn sợ . Hắn hồi hộp . Hắn kích thích lắm . Mùi nước hoa thoang thoãng bay ra từ người của cô sao mà lặng lẽ ngất ngây . Chết người thật . Hắn để ý cặp mày vòng nguyệt nhỏ mức của cô thật là đẹp . Chúng nó làm cho khuôn mặt trái soan của cô thêm duyên dáng , thêm đậm đà ý nhị . Miệng cô cười tình chúm chím , đôi mắt cô lóe lên ánh háo hức, rồi thoáng mơ màng . Cô ngắm nhìn chiếc đồng hồ trên tay của Hắn một lần nữa một cách thỏa mãn . Rồi cô đứng lên đi vòng qua trước mặt Hắn, nắm tay kéo Hắn đứng dậy, cô lùi một bước chiêm ngưỡng . “Em đẹp trai quá, Hoàng” . Hắn bỗng thấy chênh vênh tự đắc . “Cô cũng đẹp quá !” . Cô chỉ mĩm cười rồi bước tới ôm chầm lấy Hắn . Hắn nghĩ thầm trong bụng “Đêm nay có vẻ cô chủ động hơn mấy lần trước , mình còn muốn gì hơn là để cho cô tùy ý”. Cô đặt trên môi của Hắn một nụ hôn nhẹ nhàng như phiến lá rơi của giàn bông giấy ngoài cửa sổ , nơi mà Hắn bị cào sướt ngay cổ khi lém trộm nhìn cô. Hắn nuốt nước bọt xuống cổ họng một cách thèm thuồng . Vành môi, đầu lưỡi . Nước miếng của cô sao mà thơm quá! . Hắn thấy khoan khoái trong lòng như muốn uống hết những gì cô có . Hắn không còn biết Hắn hôn cô đến bao lâu, chỉ thấy cặp chân của Hắn đã mõi rồi mà hai mắt cô vẫn còn lim dim hưởng thụ . Hắn không thể chờ lâu hơn nữa . Không thể chờ cho cô tùy ý rồi . “Thôi mình chủ động vậy, có lẻ lần đầu cô còn nhút nhát hơn mình chăng ?”- Hắn nghĩ thầm .

Hắn bắt đầu lần từng ngón tay ngược lên sau lưng của cô . Hắn từ từ cởi chiếc áo khoác của cô ra . Hắn rất tế nhị nên cố tình làm thật chậm, giã như cô không đồng ý thì Hắn sẽ ngưng ngay . Cô đã không phản ứng . Hắn tiếp tục cởi nốt chiếc áo choàng đen , cho nó tuột qua khỏi vai . Cô rút tay lên nhẹ nhàng khỏi cánh tay áo . Một tay rồi hai tay . Chiếc áo choàng từ từ ôm theo đường cong của thân người cô mà rớt xuống . Hắn xiết chặt cô vào lòng để cảm giác chiếc áo the tím nhạt mỏng. Hắn muốn chiêm ngưỡng thân thể của cô lúc bấy giờ lắm , nhưng Hắn vẫn còn chưa dám . Tiếp tục hôn cô, Hắn sờ soạn khắp lưng của cô để cảm giác sự mịn màng của da thịt đàng sau làn vải the mỏng đó. Chiếc áo lót của cô nổi một lằn dưới mặt bàn tay mà Hắn tò mò muốn biết màu gì . Hắn đoán là màu trắng vì nó đi cùng một bộ với chiếc quần lót trắng viền reng . Hắn bỗng muốn chiêm ngưỡng thân thể của cô vô cùng. Hắn vờ như đổi tư thế từ hôn môi để trở qua hôn má, hôn trán, hôn mắt, hôn cổ , rồi tới hôn tai . Nơi đó Hắn có dịp thì thào : “Cô đẹp quá, em muốn được ngắm và thưởng thức vóc dáng đẹp đẽ, thon gọn của cô” . Cô khẽ gật đầu . Má cô ửng hồng như là sự e thẹn dâng trào trong lòng của cô . Hắn lùi lại một bước để ngắm nhìn cho rõ . Hắn như một nhà họa sĩ thưởng thứ? cái đẹp của một người mẫu . Đàng sau lớp vải mỏng của chiếc áo the tím quả nhiên là bộ đồ lót màu trắng có viền reng . Chiếc áo nịt ngực bó sát vào đội lên một vùng thịt căng mỏng sáng sáng do ánh đèn mờ mờ ảo ảo chiếu vào . Tay cô vịn hờ ngay bụng như mắc cỡ, cô rất sợ người khác thấy cái rốn của cô . Nhất là chạm vào đó . Bàn tay kia cô gác bên hông, nơi chiếc quần lót ôm sát bờ mông . Ở giữa đội hơi u u một làn vải mịn màng che đậy . Cô mĩm cười nhìn Hắn chờ đợi sự phản ứng . Cô đã không để ý Hắn đã nuốt nước bọt từng đợt một xuống cổ họng một cách thèm thuồng . Hắn chưa trả lời cho cô biết mà cứ nhìn châm châm vào thân thể cô . Từng ly từng tí . Khỏi cần Hắn nói cô cũng biết được là Hắn rất thích thú bởi khuôn mặt của Hắn đã diễn tả hết rồi . Cô xoay một vòng, một động tác thao diễn của người mẫu thời trang cho Hắn chiêm ngưỡng từ phía sau . Hắn thấy lờ mờ đôi mông săn cứng kẹp chặt sợi dây nhỏ ở giữa . Cặp chân của cô thon thon thẳng đuột mới đẹp làm sao !

Hắn lại bước tới một bước dang tay ôm cô vào lòng . Hắn hôn cô tới tấp, những nụ hôn nóng bỏng do sự dồn nén tự nãy giờ . Cộng thêm sự kích thích khi ngắm nhìn thân hình gần như lõa thể của cô lần đầu tiên . Hắn thấy máu chạy rần rần sôi sục trong cơ thể như không thể nào cản nổi . Hắn vuốt ve mơn trớn tấm lưng mịn màng của cô ở trong lòng bàn tay . Hắn đặt tay về phía trước , ngay ngực của cô nơi chiếc áo lót cọ sát vào ngực của Hắn . Cô hơi né tránh, nhưng khi Hắn lấn tới nữa thì cô lại thôi . Hai phút trôi qua, trí óc cô bắt đầu lang thang vào vọng niệm giữa chính và tà . Lại cái lập luận luân thường đạo lý mà trước đây cô tưởng như mặc kệ thì giờ đây nó lại một lần nữa hiện ra trước mắt cô . Gan ruột của cô quặn thắt vì sự bối rối . Nên hay không nên . Cô cảm thấy có tội với Chúa . “Quan hệ giới tính trước hôn nhân là có tội đó”, cô nghĩ thầm .

Hắn thì có nghĩ giống như cô đâu . Hắn vẫn đưa tay lên sờ sẫm, mò mẫm, môi thì vẫn không rời môi của cô một ly tí nào . Vẫn tấn công nhưng tế nhị .

Cô bất giác tưởng chừng mình là người tội lỗi vô cùng . Nhưng sự tội lỗi đó dường như bay khỏi cảnh giới nội tâm của cô trong chốc lát. Ý tà của cô lại chiến thắng , nó nằm len lỏi vào những kẻ hở của chính niệm của cô để rồi đẩy văng tất cả đạo đức lý trí của cô ra ngoài . Chắc cô phải chấp nhận nó như cô đang chấp nhận Hắn, cô nghĩ thầm . “Hễ yêu coi như la cho, là trút hết cuộc đời mình cho người mình yêu.”

Cô vừa mắc cỡ vừa sung sướng, cô có cảm tưởng đêm nay là đêm dành riêng cho cô và Hắn . Cô bắt đầu sờ soạn trên người của Hắn . Vóc hình của Hắn đã nở nang hơn trước, lưng dài, vai rộng, eo thon . Hắn làm cho cô tưởng chừng người yêu mình như những nhân vật hảo hán, kiếm sĩ, tráng sĩ, hiệp khách trong các quyển kiếm hiệp của Kim Dung nhảy ra để yêu thương, nâng niu, che chở cô . Trong chốc lát cô đã quên hẳn một trong mười điều răn của Đức Chúa Trời . Cô đã định giao trọn linh hồn, thể xác, cuộc đời của cô cho Hắn . Sự mặn nồng của Hắn như đã truyền vào cơ thể cô một nguồn suối kỳ diệu để nó tươi như trái bầu tơ , như rau càng cua mọng nước, như rau đắng biển gặp nước mưa .

Hắn nhẹ nhàng cởi lớp áo the mỏng bên ngoài . Cô e thẹn cuối đầu khi phô bày thân thể lần đầu tiên cho người đàn ông xem . Hắn ôm cô trong lòng để cảm nhận làn da mát mẻ mà hồi xế chiều cô đã tắm gội bằng xà bông thơm hiệu Camay . Mùi thơm như ướp thắm vào da thịt . Còn tóc cô thì thơm mùi bồ kết được gội kỹ càng từ lúc chiều . Hắn hít thở sự thơm tho đó mà lòng tràn ngập một tình cảm êm đềm khó phân tách .

Hắn từ từ mở cái cút áo lót nằm ở phía sau lưng của cô . Bộ ngực căn tròn nõn nã tươi tắn hiện ra trước mắt bất giác làm cho Hắn tròn xoe cặp mắt . Hắn chiêm ngưỡng thật say sưa quên đi cô đang nhìn Hắn chăm chú , thích thú . Cô cảm động cái chân tình của Hắn . Cô xúc động đến nghẹn lời . Cô cởi lớp áo bên ngoài của Hắn . Cả hai thân thể trần truồng quấn quít bên nhau như đôi uyên ương lần đầu tiên nếm hương vị ngọt bùi của tình yêu .

Hắn dìu cô lên giường rồi nằm úp nhẹ nhàng lên ngực của cô . Giờ đây Hắn mới cảm nhận thật sự cái man mác khó tả khi bờ vú của cô chạm vào ngực của Hắn . Nó mới êm dịu làm sao . Hai tay Hắn lòn dưới lưng của cô để tạo một vòng ôm xiết cứng . “Em thương cô quá!”. Hắn bất chợt thốt lên lời chân thành tự đáy lòng .

Hắn cởi nốt tất cả những gì còn lại trên người của cô và của Hắn . Cả hai trống trải, nhưng tràn đậy nhựa sống ở cái lứa tuổi sung mãn nhất của đời người .

Cô áp má lên ngực của hắn để cảm giác trái tim nóng bỏng mà lúc nào cũng thổn thức khi ở gần bên cô. Hắn bắt đầu lim dim hưởng thụ cảm giác ôm ấp còn cô thì thật sự hân hoang không thể ngủ được . Cô lo nhìn ra ngoài cửa sổ nơi có ánh trăng vàng đẹp đẻ bởi ở đó cô thấy hai trái tim vàng rực nằm trong mái nhà tranh . Hạnh phúc quá ! Cô thấy hạnh phúc tràn đầy khi được nằm bên người yêu, được tỏ bày hết sự bộc bạch của cơ thể, được tắm dưới ánh trăng.

“Ô Kìa bóng nguyệt trần truồng tắm”
“Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe”
(Hàn Mặc Tử)

Hắn cũng muốn cùng cô trần truồng tắm hết vầng nguyệt mát mẻ kia . Hắn ôm cô trong tay và bắt đầu hôn miết . Môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi, răng tìm răng . Cả hai hôn nhau đắm đuối . Những bàn tay sờ soạn, những ngón tay ngún ngoẩy cào cấu , bốn cặp mắt lim dim , hai thân hình ngọ nguậy , hai mái đầu xiết chặt , một điệu nhịp nhàng không đổi . Từng bước , từng bước một . Không có gì gấp cả . Ôm em đi. Ôm anh đi! . Mạnh hơn nữa . Ôi . Tiếng thở dồn, cái ghì xiết, sự bấu chặt . Em đau quá . Đừng anh . Nữa đi . Không được rồi . Đổi qua nhé . Được rồi . Chút nữa, chút nữa thôi . Ráng lên đi em . Ôi, anh yêu, em đau quá . Ôi , anh sướng . Nói đi em , khóc đi em . Cho anh hết . Dâng cho anh . Kìa , nó đến nữa kìa . Anh ơi, em đẹp quá, em hạnh phúc quá . Em rát quá! Cho em đi . Cho em đi . Mau lên anh . Nữa đi anh . Nhiều lên anh . Hạnh phúc quá! Yêu quá! Em ơi! Anh đến với em đây . Em hãy đón anh . Đón anh đi . Bàn tay em đâu. Thân người em đâu . Khuôn mặt em đâu . Anh đến . Đến nhé . Đến nè . Đến .

Vẻ mãn nguyện của họ làm những khuôn mặt sẵn tươi vui trở nên rạng rỡ . Cô loay hoay thu xếp, dọn dẹp chiến trường sau phút ái ân nồng mặn . Cô nằm bên cạnh Hắn, áp má lên ngực nở nang của người con trai mới lớn . Bên ngoài trời bắt đầu sáng, trăng đã lặn, những ngôi sao bắt đầu lờ mờ biến mất để nhường chỗ cho ánh bình minh thức dậy . Tiếng gà gáy nhà kế bên cũng đã bắt đầu vang lên “Ò . . . ó . . .o . . .o”, Hắn vẫn còn say sưa điệp giấc. Cô còn tỉnh táo để hưởng hết trọn đêm dài . Cô chợt bàng hoàng nghĩ ngợi:
“Thôi chết rồi, chắc mình đã uống thuốc liều rồi . Mình đã đáp lại tấm tình si của người học trò ngây thơ chỉ biết yêu đương, không kể đến tuổi tác, không kể đến miệng đời độc địa, rũi nhỡ sau này chuyện đỗ bể thì cô không biết làm sao, chắc cô phải trốn đi nơi khác để sinh sống, nhưng thôi . . . cái hạnh phúc của mình có tồn tại hay không là do mình chủ trương . “Mặc kệ . . .Hoàng mắc dịch (mĩm cười) này yêu mình như lậm bùa, yêu tới tấp, yêu dồn dập, chan tưới cho mình ái ân nồng thắm, dồi dào . Mặc kệ . . . Hoàng chỉ mới 17 tuổi , tuổi của thứ trái cây đầu mùa, còn tơ, nhưng rất hăng hái với ái ân, yêu đương”. Cô nghĩ thầm và mĩm cười thỏa mãn .

Tiếng gà gáy nhà kế bên đã vang lên lần thứ hai rồi . Lần này thì thật sự đã làm cho Hắn bàng hoàng tỉnh giấc . Hắn chợt cảm giác một mái đầu nằm ướp lên ngực của Hắn . Mái tóc dài óng ả xoả luê xuê phủ cả cánh tay của Hắn . Hắn đặt bàn lên đó và vuốt . Tóc của cô mới mịn màng làm sao , những ngón tay cứ len lỏi vào trăm ngàn đường chẻ .

Cô bỗng trở mình ngước lên nhìn hắn, cô nhìn rất tình tứ . Một cái nhìn của các tân nương sau cái đêm động phòng. Cái nhìn đó là cái nhìn chấp nhận, cái nhìn hạnh phúc . Cái nhìn như muốn nói : “Em yêu anh lắm! Anh có biết không hả” . Hắn cũng trao cho cô một cái nhìn âu yếm và trìu mến như muốn nói: “Anh biết, biết chứ! Là em thương anh lắm mà! Anh thương em nhất trên thế gian này luôn”.

Cô như rất hiểu được cái nhìn đó của Hắn . Cô ghì đầu sát vào người của Hắn như muốn nói: “Hãy ôm em đi, ôm em chặt vào nữa đi, em không muốn xa anh đâu”. Và Hắn đã ôm cô thật chặt và đặt lên lưng cô những chuổi vuốt ve dài mơn man, lã lướt như những hàng phi lau rung rinh theo gió . Hắn cảm giác da thịt của cô bỗng mát rượi . Một cảm giác như muốn yêu đương chợt đến với Hắn .

Hắn kéo cô lên , cho cô nằm áp sát lên ngực của Hắn để Hắn có thể mân mê tấm lưng trần mát mẻ của cô . Suối tóc thề lất phất rơi rớt trên môi của Hắn . Hắn ngậm và tuốt xuôi chúng từng cọng từng cọng như nâng niu chắt chiu từng cái yêu cái qúi trên người của cô . Cô hiểu chứ ! Cô biết là nó đã lậm tình rồi và cô cũng vậy .

Cô nhìn Hắn một lần nữa như mang hình ảnh Hắn vào sâu trong trí óc để rồi cô nhắm mắt lại và đặt lên môi của Hắn một nụ hôn say đắm. Đâu đó như văng vẳng tiếng hát của ca sĩ Phương Thanh: “Là nụ hôn say đắm…” như thực sự ca ngợi cho tình yêu của chính Hắn và cô . Và bởi vì thế sau này bài hát đó cũng được Hắn yêu thích , coi đó như là bản tình ra của riêng hai cô trò .

Cô đã chủ động làm lại tất cả những động tác mà vừa rồi Hắn đã làm. Thời gian như ngừng lại , tiếng “tíc tắc” của chiếc đồng hồ treo trên tường như ngừng gõ để lắng nghe hơi thở và nhịp con tim của hai người hoà lẫn với nhau tạo thành một bản nhạc hài hào êm ái . Thế giới như vô hình che lấp mọi vật tầm với chỉ chừa lại đôi uyên ương lạc lỏng chốn thiên đàng . Vũ trụ như bao trùm hết tinh cầu mới chứa hết tình yêu của hai người . Trái đất như hút hết tinh thể của hai người và hoà nó lại làm một .

Về tới nha,?Hắn vào nhà tắm xối một ca nước mát lên mình . Hắn cảm thấy lòng của Hắn xao xuyến lạ kỳ . Dư âm của những nụ hôn nồng ấm và những phút giây mặn nồng cứ bay về ngọt lim trong trí óc của Hắn . Hắn thấy cuộc đời này là một màu hồng . Tình yêu của Hắn là những dòng sông nhỏ chảy long lanh như những dải lụa mềm .

Bước ra nhà tắm, Hắn nhìn lên tường đối diện , nơi có treo một cuốn lịch của nhà xuất bản Mỹ Thuật , chỉ còn lại vài tờ mỏng dính sau cùng . Hắn đưa mắt nhìn vào tờ lịch trước mắt , nó là ngày 24 tháng 12 năm 2000, Hắn bỗng nảy ra một ý tưởng . Hắn xé tờ lịch đó xuống một cách cẩn thận và mang nó vào trong phòng . Ở đó Hắn lôi ra một cái thùng gỗ nhỏ được khóa cẩn thận.

Cái thùng mà nhân lúc sinh nhật của Hắn vừa tròn mười tuổi, má của Hắn đã mua cho Hắn . Cái thùng rất xinh, màu xanh lá cây, bên ngoài có vẽ một cậu bé đang ngồi vắt vễu trên lưng trâu tay cằm ống sáo . Hắn rất thích bức tranh đồng quê này bởi nó diễn tả một thời ấu thơ của Hắn và Hắn cũng rất thích cái thùng gỗ này . Những vật dụng mà Hắn yêu thích nhất thì Hắn mới bỏ vào trong thùng . Hắn lấy ra tất cả các thứ và từ từ chất chúng nó vào một cách ngay ngắn . Hắn lẩm nhẩm trong miệng : “Cái bút mực lá tre” của mẹ Hắn tặng nhân ngày khai giảng lớp một . Lúc đó Hắn rất quý nó, đi đâu Hắn cũng mang theo nó bên mình như là một bảo bối . Cây viết lá tre đó được làm bằng cây tre chuốc thật khéo léo, màu nâu hạt . Thỉnh thoảng Hắn hay lấy nó ra ngắm nghía và lấy vải lau chùi cho nó bóng loáng.

“Cái nút áo này là của bà ngoại”- Hắn đếm tiếp . Cái nút này rất có giá trị kỷ niệm đối với Hắn . Cái nút nhỏ nhắn nhưng chứa đựng hết tất cả sự yêu thương của bà giành cho Hắn . Lúc còn nhỏ Hắn hay thường quấn quít bên bà ngoại . Dạo đó Hắn còn đang học lớp 6, người nhà vào báo tin cho Hắn biết là bà ngoại của Hắn đã qua đời . Hắn đã oà lên khóc tại chỗ . Sau đó , người ta liệm bà ngoại của Hắn trong một cái hòm đỏ được viền hình con rồng . Người ta vô tình làm văng cái nút áo của bà ngoại xuống đất . Hắn nhặt được và nắm chặt nó trong lòng bàn tay suốt cả buổi chiều hôm đó; Thỉnh thoảng Hắn thấy nhớ ngoại thì mở thùng ra để ngắm nghía cái nút .

“Cây vợt bóng bàn” – Hắn lại đếm . Cây vợt này là do ba nó tặng nhân cái lúc nó đại diện cho đội bóng bàn thành phố đi tranh chức vô địch quốc gia . Lần đó Hắn được giải tư . Hắn rất là vui mừng, cái bằng khen danh dự một trong mười cây vợt hạng nhất của quốc gia lại không bằng chính thực cậy vợt mà ba nó đã nhờ người mua tận bên Hồng Kông về . Nó có giá trị kỷ niệm và chất chứa tình thương giữa ba của Hắn và Hắn . Cây vợt màu đỏ, tay cầm bằng nhung, thân gỗ nhẹ … Hắn cầm lên nhìn một lượt ba thứ quý giá đó. Rồi cằm món thứ tư lên . Đó là lá thư của Kim trước khi Kim qua đời , dạo đó Hắn buồn thê thảm. Buồn như không thể nào còn buồn hơn được nữa . Hắn ôm mặt khóc ròng để rồi lá thư trên tay của Hắn bỗng nhoà trong nước mắt . Vết mực lem luốt đi mấy chữ …Hắn cầm trên tay, Hắn không dám đọc vì sợ gợi lên sự đau buồn . Hắn chỉ muốn vui và bây giờ Hắn đang vui và hạnh phúc lắm!

Còn nhiều món nữa, nhưng Hắn không đếm, Hắn cằm trong tay tờ lịch của ngày 24 tháng 12 vừa mới xé xuống, Hắn thấy vui lắm, niềm vui của một kẻ vừa làm nên một trang sử để ghi lại cho đời sau . Đó là lịch sử cuộc đời của Hắn . Tờ lịch này như là dấu móc thời gian đã ghi lại một cuộc tình chẳng bao giờ phai trong trí óc của Hắn . Ví dụ mà Hắn có thể sống thêm một đời nữa thì lịch sử đó sẽ nhắc cho Hắn nhớ là kiếp trước có một mối tình giữa chàng thư sinh và?cô giáo . Mặc dù hạnh phúc trào dâng trong lòng nhưng Hắn không thoát khỏi sự lo lắng đang xáo trộn trong lòng của Hắn . Hắn vui vì Hắn đã yêu và đã được yêu , một tình yêu chân thật không phân biệt tuổi tác . Hắn lo cũng bởi chính vì cái tuổi tác chênh lệch đó sẽ dẫn Hắn và cô đi tới nơi nào . Định mệnh của Hắn với cô sau này sẽ ra sao ? Hắn cũng chẳng biết nữa . Mà bây giờ Hắn biết được thì Hắn có thể làm điều gì . Thôi mặc kệ, để cho thời gian sẽ trả lời sự lo lắng của Hắn !

Hắn tìm trong thùng gỗ một cây viết và viết nắn nót sau lưng tờ lịch một bài thơ của Hoàng Lộc mà Hắn rất yêu thích Từ ngày Hắn biết yêu cô, thì Hắn bắt đầu thích đọc thơ và chép lại những bài mà Hắn thích . Chả thế mà Shakespeare đã từng có nói hay sao: “Tình yêu biến kẻ đang yêu thành thi sĩ” . Mặc dù Hắn chẳng phải là thi sĩ tài tình gì, nhưng Hắn cũng cho rằng Hắn là một thi sĩ chánh cống . Hắn hay tự nhũ thầm rằng, “Sáng tác được một bài thơ là đã trở thành thi sĩ của bài thơ đó rồi!” . Và từ đó Hắn sưu tập thơ, Hắn đọc để nghiền ngẫm cái chân lý tình yêu thâm sâu của các nhà thơ và đem so sánh với tình yêu mà Hắn đang có, coi bên nào sâu thâm hơn . Nhiều lúc Hắn cũng tự nhủ tình yêu của Hắn cho cô giáo, trừ ra vấn đề vai vế và tuổi tác thì còn đẹp hơn những mối tình ngây thơ khác nữa kìa! Hắn mặc kệ người đời phê phán, bàn bè chê cười, miễn sao lương tâm của Hắn đã cho phép Hắn được yêu rồi và Hắn cũng biết lương tâm của cô giáo cũng đã mở ngõ đón Hắn rồi .

Hắn lại nghiền ngẫm bài thơ trong lòng, bài thơ mà Hắn đọc tới đọc lui hàng trăm lần đến nổi thuộc lòng cả luôn vết chấm phẩy trong bài thơ, hình ảnh của cô lại lờn vờn trong tâm hồn của Hắn . Hắn bắt đầu nắn nót :

Gửi Cô Giáo
Đã biết rằng yêu nữ sinh rất khổ
Nào hay yêu cô giáo lại khổ hơn
Ta, trái đất – một đời quay lảo đảo
Một đời yêu mà chẳng thể tròn vòng

Ai áo trắng của ngày xưa biền biệt
Vang trong hôn nỗi nhớ cuối tà bay
Để thơ dại, tưởng sắc màu chỉ một
Trắng, không màu – là màu trắng không phai

Em – mùa thu áo vàng, mùa đông áo tím
Và mùa xuân cũng trắng nõn sân trường …
Mỗi sắc áo mỗi sắc đời lồng lộng
Ta bốn mùa sững sốt những trầm luân

Một sắc áo một thời không giữ nỗi
Huống chi em trăm thứ áo, trăm màu
Nên yêu nữ sinh khổ chi bằng yêu cô giáo
Ta khốn cùng thêm mấy còi xưa sau!
(Hoàng Lộc)

Bài thơ cũng khá dài so với tờ lịch nhỏ nhắn, Hắn cũng nén chữ cho nhỏ lại cho vừa vặn với khổ giấy . Cuối hàng Hắn còn trau truốt hàng chữ , “Cô Kim Anh , em yêu cô lắm!” . Hắn viết xong xuôi, rồi đọc đi đọc lại để thấu hiểu cái nổi lòng của Hắn sâu đậm hơn . Hắn hôn lên tờ lịch và đặt nó ngay ngắn dưới đáy thùng như che dấu hết những thầm kín yêu đương tận trong lòng rồi cẩn thận cất nó vào góc kẹt nằm giữa cái tủ quần áo và bước tường .

Đã hơn một tuần rồi Hắn chưa gặp lại cô . Ngay cái đêm Tết Nguyên Đán, Hắn nhận được một lá thơ của cô:

Hoàng thân mến của cô ,
Đáng lẽ cô đã báo cho chuyến đi này của cô cho em biết nhưng vì sợ em buồn nên cô quyết định viết một lá thư và chờ tới hôm nay mới gởi cho em . Bây giờ cô đang ở Châu Đốc với bà Nội của co,?cả tuần sau cô mới về . Cô biết em đọc tới đây thì buồn lắm, cô cũng vậy đó . Xin lỗi em nhe! cô không cố tình đi rồi thì mới viết thơ báo cho em biết . Sở dĩ cô làm như vậy là vì cô cố tình muốn thời gian chúng ta bên nhau sẽ dài hơn và sự chia cắt sẽ ngắn lại . Khi em đọc lá thư này thì chỉ còn có năm ngày nữa thì chúng mình gặp nhau rồi, phải không Hoàng ? Vậy là cô đã tiết kiệm cho em hai ngày nhớ nhung phải không ?
Hoàng thân yêu, cô muốn kể vài điều cho em nghe về chuyến đi của cô để cho em khuây khỏa trong lòng trong lúc thiếu vắng cô . Từ Sài Gòn cô đi xe xuống Sa Đéc rồi qua Long Xuyên và từ đó cô đi xuôi xuống Châu Đốc . Cũng may dọc đường xe cộ không bị hư hỏng . Cô ở đây được một đêm rồi và nhận thấy người dân ở đây nói riêng và người Miền Nam của chúng ta nói chung là “có sao nói vậy”. Khung cảnh ở đây thật là đượm tình quê hương. Có dịp nào đó cô sẽ dẫn em về thăm Nội hé ! Nhà Nội có con kênh Vĩnh Tế rất nổi tiếng, em lên đây thì sẽ biết ngay! Hàng quán ở đây thật là đặt sắc hương vị Châu Đốc với những món mắm và mắm như là Lẫu Mắm, Mắm Lóc, Mắm Sặc, Mắm Thái … Cô biết em cũng thích mắm lắm , cứ coi mắm như là người tri kỷ tri âm không bằng ! Còn có một món đặt biệt là món Lẫu Lươn, cô vừa đặt chân vô nhà Nội thì mùi lẫu đã làm cho cô chải cả nước miếng . Em biết không con lươn to cỡ bằng cái cán rựa vậy đó . Cái mùi bạc hà thiệt là hấp dẫn cộng thêm một rá mây bầu dục đựng rau sống . Có một rau mà cô chưa từng nghe thấy đó là rau Kèo Nèo được ăn với Lẫu Lươn thiệt ngon lắm! Chắc em đọc tới đây thì thèm lắm! Cô có hỏi bà Nội rồi, cách nấu Lẫu Lươn không khó lắm đâu . Hôm cô về sẽ đích tay nấu cho em thưởng thức tài nghệ của cô nhé !
Chờ thư em ,
Kim Anh

Hắn nhận được thư của cô thì ôm ấp trong lòng gần nữa tiếng mới mở ra đọc . Hắn đọc ngấu nghiến như sợ mấy nét chữ tự nhiên sẽ biết mất. Nét chữ xinh xinh quen thuộc trải dài thẳng tắp dưới cặp mắt lia tới lia lui của Hắn . Hắn đọc ngấu nghiến mà không khỏi có một nụ cười thầm bí ở hiện trên môi . Ngốn hết bức thư , Hắn lại đọc nó trở đi trở lại nhiều lần để ôm hết những lời tình tự của cô vào lòng cho thỏa sự nhớ nhung của mấy ngày qua . Hắn nhớ cô nhiều lắm ! Từ ánh mắt , nụ cười, mái tóc, bàn tay, cái áo, lời nói, dáng đi và tướng đứng . Nhưng có lẻ Hắn nhớ nhất là sự gần gủi với cô . Là một thằng con trai mới lớn thì cơ thể lúc nào mà không rạo rực dưới một người phụ nữ tài sắc vẹn toàn . Nhất là thân thể đó của cô Hắn đã được một lần ôm ấp thì làm sao Hắn có thể quên được , bây giờ Hắn mới hiểu rõ hai cái chữ “da diết” nó mới sâu xa làm sao ! Đúng vậy , Hắn cảm thấy nhớ nhung cô da diết . Trong đầu óc của nó lúc nào cũng lẩn quẩn hình ảnh của cô . Ôi, thân người đó, bàn tay đó, mái tóc đó ! Hắn muốn uống trọn hết thịt da trơn mịn của cô vào trong lòng để rồi tiết ra ở những lỗ chân lông một mùi dịu ngọt như những lời nói êm ái của cô . Hắn nhớ tới cái đêm đó cô e thẹn không cho Hắn chạm nhẹ vào chỗ kín của cô . Mặc dù Hắn ra vẽ khẩn cầu, nhưng cô một mực từ chối . Hắn nhớ tói lời nói thì thào bên tai của Hắn, “Không được, Hoàng !” . Hắn hỏi, “Sao vậy cô ?” . Lúc đó cô chỉ mĩm cười không nói . Nhưng Hắn đoán được là cô vẫn còn e thẹn . Vẽ thẹn thùng không thể nào thiếu được ở một cô gái mới tròn 25 tuy cấp tiến nhưng vẫn còn một nét thụy mị của người á đông . Hắn hơi dỗi hờn nên day lưng qua phía vách tường, cô ôm choàng Hắn và nói với Hắn, “Em nhỏng nhẻo quá đi! Thôi để cô ôm em thiệt chặt để bù lại nè!”. Cô vừa nói xong thì ôm chặt Hắn trong lòng . Hắn cũng hết “giận” mà xoay người đáp lại tấm chân tình của cô trao cho . Những hình ảnh êm dịu đó được khắc trong xương nay càng thêm đậm nét khi thiếu sự hiện diện của cô . Hắn cảm thấy ray rức khó chịu , nổi tương tư lại trỗi dậy trong lòng. Hắn lại mở thùng ra và đọc lại bài thơ mà Hắn vừa mới chép hồi tuần rồi .

Đọc xong bài thơ , Hắn lại nhớ tới Cô . Hắn buồn não nuột , phải chi có Cô ở đây thì giờ này Hắn đã cùng Cô tới Phở 2000 để ăn một tô phở nóng hổi rồi . Cô thì thích phở gà không lấy da, còn Hắn thì thích tái xách để thịt riêng. Nhớ tới lần đó nhân cái dịp tổng thống Bill Clinton ghé qua tiệm phở nhân chuyến đi thăm Việt Nam hồi tháng rồi . Lúc đó Hắn và Cô phải trở về vì hôm đó bà chủ Nancy , Việt Kiều ở Los Angeles , không tiếp khách thường . Hắn rất thích ăn phở ở đây vì nó được nấu bằng nước lọc tinh khiết, và rau được rửa và sắp xếp rất là ngay ngắn thứ tự từng lá một . Ở tiệm Phở này Cô rất thích uống sinh tố xoài . Nhớ lại chuyện quá khứ bỗng nhiên sao Hắn nhớ Cô nhiều thế ! Hắn nhớ những lần đó Hắn cùng Cô trò truyện thật là say sưa dưới giàn hoa giấy sau vườn nhà cô, giờ đây không có Cô, Hắn lại muốn trút hết nổi niềm nhớ nhung trong lòng ra cho một người nào đó nghe mà không có ai . Hắn nghĩ tới Cô , nghĩ tới một người duy nhất mà có thể hiểu hết tâm sự của Hắn bây giờ . Hắn lấy một cây viết pic và một tờ giấy trắng tinh và bắt đầu tuôn rơi sự nhớ nhung lên đó :

Cô Kim Anh yêu mến của em,

Đọc thơ của Cô, em rất vui vì Cô đi xa mà luôn nhớ tới em . Cô thiệt là đúng là Cô của em, là người em kính em yêu . Lúc nào thì Cô cũng lo lắng cho em từng ly từng tí, kể cả sự buồn chán của em mà Cô cũng quan tâm .

Nghe Cô tả cảnh trí, nếp sống ở Châu Đốc làm em thích quá !. Nhất là các món ăn làm em thèm chảy nước miếng ! Những món mắm và các món ăn đặc sản miền Tây thì không thể nào mà chê được, phải không Cô ? . Nhắc tới chuyến đi của Cô, em còn nhớ một dịp em về Cần Thơ thăm Nội, dọc đường em để ý hai bên dường có những hàng cây xanh mát . Những cánh đồng xanh mượt trải dài thẳng tắp . Xe cộ ở đó qua lại tấp nập thật là nguy hiểm. Em nhớ nhất là con đường Đại Lộ Hòa Bình, chiều nào cũng xách xe đạp dạo mát . Rồi những buổi tối ra Bãi Cát để ngồi hóng mát dưói những tán cây trứng cá, nhìn ghe xuồng và bến phà xuôi ngược trên sông . Ở đây gió về khuya thật là mát mẻ khác hẳn với cái khí hậu nóng nực và ồn ào như thành phố chúng ta đang ở . Em nghĩ nếu ngồi ở đây với Cô thì chúng ta có thể kêu khô mực, khô cá đường, khô cá đuối chấm dưa chua ớt ăn. Còn các loại trái cây thì có chùm ruột, mận, xoài, sa-bô-chê chấm muối ớt . Thỉnh thoảng thì mua đậu phộng vỏ ngồi lột ăn chơi . Cô thèm chưa ? Nước uống thì có sinh tố mãng cầu, sinh tố mít, sinh tố sa-bô-chê, sinh tố thập cẩm và còn có sinh tố rau má, sinh tố cafe . Còn có một loại rất ngon mà nhất định khi Cô về đó thì phải uống cho biết, đó là sâm dứa . Sâm dứa ngon ngọt thơm ngát mùi lá dứa, uống vào thấm vào cổ họng đến hôm sao nói chuyện hơi thở còn đượm mùi dứa thơm . Cô ơi! được dịp em cũng sẽ cùng Cô về thăm Nội để Cô tận mắt thấy những gì của miền quê chính cống.

Cô ơi, Cô có biết là em nhớ Cô lắm không ? Nhớ nhiều lắm! Sao Cô nỡ vội bỏ đi mà không nói với em trước . Mà thôi , em không trách được Cô đâu, Cô làm như thế bởi Cô có dụng ý , có như thế thì em mới biết là em thương Cô nhiều như vậy . Cô nhớ trở về sớm sớm nhe cô bởi có một người lúc nào cũng mong ngóng cô hết .

Bây giờ là 3 giờ sáng rồi đó mà em vẫn còn thức để viết thơ cho Cô vì em không ngủ được . Nhớ Cô nhiều !. Em mong lá thơ này tới tay Cô sẽ làm Cô vui vẻ và nhớ tới em luôn.
Em của Cô,
Hoàng
Tái bút: Lá thư của Cô không có để lại số điện thoại, nếu Cô có viết thơ cho em nữa thì Cô nhớ cho em số điện thoại của nhà Nội của Cô . Em thật tình muốn nghe giọng của Cô lắm!

Hắn - Phần 1
Hắn - Phần 2
Hắn - Phần 3
Hắn - Phần 4
Hắn - Phần 5
Hắn - Phần 6
Hắn - Phần 7 ( HET)


Leave a Reply

    Category

    • (19)
    • (38)
    • (86)
    • (191)
    • (171)
    • (57)
    • (31)
    • (14)
    • (44)
    • (321)
    • (488)
    • (451)
    • (563)
    • (29)
    • (171)
    • (95)
    • (1)
    • (16)
    • (97)
    • (31)
    • (164)
    • (49)
    • (315)
    • (96)
    • (175)
    • (38)
    • (7)
    • (7)
    • (10)
    • (2)
    • (2)
    • (274)
    • (5)
    • (297)
    • (351)
    • (91)
    • (213)
    • (536)
    • (4)
    • (25)
    • (12)
    • (1)

    Category

    • (19)
    • (38)
    • (86)
    • (191)
    • (171)
    • (57)
    • (31)
    • (14)
    • (44)
    • (321)
    • (488)
    • (451)
    • (563)
    • (29)
    • (171)
    • (95)
    • (1)
    • (16)
    • (97)
    • (31)
    • (164)
    • (49)
    • (315)
    • (96)
    • (175)
    • (38)
    • (7)
    • (7)
    • (10)
    • (2)
    • (2)
    • (274)
    • (5)
    • (297)
    • (351)
    • (91)
    • (213)
    • (536)
    • (4)
    • (25)
    • (12)
    • (1)

    Category

    • (19)
    • (38)
    • (86)
    • (191)
    • (171)
    • (57)
    • (31)
    • (14)
    • (44)
    • (321)
    • (488)
    • (451)
    • (563)
    • (29)
    • (171)
    • (95)
    • (1)
    • (16)
    • (97)
    • (31)
    • (164)
    • (49)
    • (315)
    • (96)
    • (175)
    • (38)
    • (7)
    • (7)
    • (10)
    • (2)
    • (2)
    • (274)
    • (5)
    • (297)
    • (351)
    • (91)
    • (213)
    • (536)
    • (4)
    • (25)
    • (12)
    • (1)