Mẹ Ghẻ Con Chồng - Phần 2/2

Hoà nằm trên người Luân, nhắm mắt tận hưởng cảm gíac đê mê mà vẫn nhận biết con cặc to tướng của Luân đang cứng ngắc, chui giữa hai kẻ đít nàng. Và đầu cặc đang cạ nhẹ vào mép lồn nàng. Luân cứ nằm trong tư thế đó. Chàng dùng hai tay để kích thích Hoà, chọc cho Hoà nứng chơi.

Hoà chưa bao giờ được hưởng cái cảm giác như thế này.

Ngày còn ở Việt Nam Hoà cũng có một mối tình học trò. Cuối cùng thì Hoà dâng hiến cuộc đời cho người tình. Nhưng anh học trò lại quá vụng về. Con cặc vừa đút được vào trong lồn nàng một chút đã xuất tinh rồi. Tuy vậy, đối với Hoà lúc đó cũng đã sướng lắm rồi.

Đến khi lấy ông Thời, dù ông nhiều kinh nghiệm, biết cách chiều chuộng cho Hoà đạt được khoái lạc tột đỉnh. Nhưng Hoà vẫn không được vừa ý, vì ông Thời thực tế, không có những màn tình tứ lãng mạn như Luân. Nhất là cái thân hình đèo đẹt của ông không làm sao khiến cho Hoà hứng tình được.

Luân thì trái lại . Chàng chưa đến 40, dù là gần đến tuổi trung niên, nhưng Luân sống thoải mái. Không vợ con nên chàng vẫn còn có cái vóc dáng thanh niên, thân thể vẫn còn khỏe mạnh, cường tráng, đủ cho những người đàn bà dâm như Hoà chỉ vừa nhìn thấy đã phát nứng lồn.

Luân rờ rẫm vuốt ve một hồi thì Hoà chịu hết nổi. Nàng thều thào bên tai Luân như năn nỉ:
- Anh, em chịu hết nổi rồi. Em nứng lồn lắm rồi.

Luân cố tình chọc Hoà chứ chàng cũng đâu có khác gì nàng. Luân cũng chịu không nỗi nữa.

Ôm một thân hình bốc lửa như Hoà trong tay trên người nàng không một mảnh vải che thân, mà lại là một người đàn bà đã một thời làm cho chàng thèm nhỏ dãi mà chưa chơi được. Luân kiên nhẫn được đến giờ này là hay lắm rồi.

Chàng đứng dậy, bế Hoà trên đôi tay rắn chắc, đi thẳng đến chiếc giường nệm rộng thênh thang giữa phòng.

Đặt Hoà nằm xong, Luân đi thẳng lại tủ lạnh, rót một cốc rượu mạnh, bỏ vô vài cục đá nhỏ, rồi đi đến bên Hoà.

Giờ phút này Hoà nằm yên như một cái xác không hồn. Mặt mày nàng đỏ bừng trong cơn thèm khát tột đỉnh.

Luân thong thả nhấp một ngụm rượu, không quên ngậm vô miệng một cục đá, rồi cúi xuống hôn Hoà khắp mặt mũi sau khi hôn hai vành tai làm Hoà rùng mình từng đợt.

Luân bắt đầu hôn xuống cổ, rồi đến ngực Hoà. Chất nước lạnh tan từ viên đá trong miệng Luân làm cho Hoà có cảm gáic tê cứng bất cứ chỗ nào miệng Luân ghé đến. Luân Hôn Hoà hết vú bên phải rồi qua vú bên trái. Chàng cố tình để chất nước lành lạnh trong miệng chảy từng giọt xuống người Hoà làm nàng rợn người, đê mê, miệng rên rỉ không dứt.

Đến khi chiếc lưỡi ướt lạnh của Luân kéo xuống đến lỗ rún Hoà thì nàng chịu hết nổi. Hoà dùng hai tay nắm lấy tóc Luân kéo thẳng đầu chàng xuống úp sát vô lồn của nàng.

Luân chồm trở dậy, hớp thêm một ngụm rượu, ngậm thêm một cục đá nữa rồi cũng dùng phương pháp cũ cắn viên đá giữa hai hàm răng rồi kéo cục đá lạnh toát đó giữa hai mép lồn Hoà.

Từ bé đến giờ, Hoà chưa hề nghe ai nói đến cái kiểu chơi kỳ cục như vậy. Mà Hoà cũng không thể nào tưởng tượng ra được cái kiểu lạ đời này lại có tác dụng làm Hoà xuất khí liên tục.

Luân chưa đút cặc vào mà lồn Hoà đã ra ướt dầm dề.

Tuy nhiên, người đàn bà dù có ra năm, bảy lần đi nữa cũng vẫn còn muốn sướng. Hoà chổm dậy, xoay ngược người, ngậm lấy đầu cặc to như trái chanh của Luân mà mút như con nít mút cà rem. Đồng thời nàng ịn nguyên cái lồn nhễ nhại những khí của nàng vào miệng Luân cho chàng bú.

Sau ngần cả tiếng đồng hồ bú mút đủ kiểu con cặc của Luân vẫn trơ trơ như đá vững như đồng, trong khi Hoà đã ra đến lần thứ tư. Luân mới trở người ngồi dậy, chỉa con cặc đang cương cứng của mình vào hai mép lồn nhớp nháp của Hoà mà nhấn vào.

Từ lúc bắt đầu nhập cuộc đến giờ, Luân đã làm cho Hoà sướng đủ kiểu. Nhưng cái kiểu cổ xưa nhất lại sướng nhất không có không được là đút cặc vào lồn thì nàng chưa được hưởng.

Giờ đây cái đầu cặc to cứng như một trái ổi hâm hấp nóng của Luân chỉ vừa đụng vào giữa hai mép lồn đã khiến Hoà muốn bắn ngược người lên.

Cái đầu cặc to tướng đó vừa lọt được vào trong miệng lồn thì Luân dừng lại, không chịu đút hết vô mà lại từ từ kéo trở ra.

Động tác này làm Hoà rướn người theo như tiếc nuối. Đầu cặc vừa lọt ra khỏi mép lồn Hoà thì Luân lại ấn nhẹ nó trở vào. Hoà muốn điên lên vì sự đòi hỏi quá độ đã khiến cơ thể nàng nhừ nhuyễn ra. Hoà thều thào không ra tiếng, miệng há hốc chờ đợi một cách tuyệt vọng.

Luân tiếp tục ấn đầu khất lọt vô trong lồn Hoà thì lại từ từ kéo ra. Chàng biết rõ những động tác kéo ra của đầu cặc làm người đàn bà điên cuồng vì sướng, rồi chàng lại đẩy vô sâu hơn một chút, rồi lại kéo chậm chậm trở ra.

Hoà không thể nào chịu đựng được nữa. Nàng chồm người lên, hai tay ôm đít Luân siết mạnh vào, đồng thời nẫy người lên để con cặc của Luân đâm sâu vào lồn nàng. Nhưng Luân là một con cáo già trong nghệ thuật làm tình. Chàng hơi thót bụng lại, chỉ cho con cặc vào nửa chừng, chọc cho Hoà phải khóc lên van lạy chàng:
- Em lạy anh. Đút hết vô cho em đi. Em chịu hết nổi rồi. Chắc em chết mất anh ơi!

Mặc cho Hoà van xin, Luân vẫn cứ nhấp nhấp nửa chừng bên ngoài. Rồi giữa lúc Hoà tuyệt vọng nhất, bất thình lình chàng ấn thật mạnh một cái vào sâu lút cán.

Hoà thét lên một tiếng hãi hùng. Nàng sướng qúa. Trong đời Hoà chưa bao giờ được sướng như thế bao giờ. Cũng là đút cặc vào lồn mà chưa khi nào Hoà điên lên vì sướng như lần này. Miệng Hoà gào thét cho đã cơn sung sướng cùng cực. Tay chân nàng giựt giựt liên hồi như người bị kinh phong.

Khí từ trong lồn Hoà tuôn ra như không bao giờ dứt. Hoà kêu lên khan cả cổ họng. Tiếng rên rỉ la khóc của nàng hoà lẫn với tiếng nắc ành ạch, phòm phọp của con cặc Luân vào lồn nàng tạo nên một âm thanh dâm dục mà không có một thứ âm thanh nào giống được.
Đưa Ngọc và Ngà về rồi, Hoàng chạy thẳng vàô động, chặt một em liền tức khắc cho đỡ tức dái, xong mới quay về.

Hoàng vừa về đến nhà đã nghe tiếng điện thoại reo. Chàng lật đật chạy lại bắt phone. Giọng Ngọc nũng nịu bên đầu giây bên kia:
- Anh Hoàng đi chơi với tụi em có thấy vui không?
Hoàng hơi phân vân không hiểu Ngọc có ý gì, nhưng chàng cũng đáp bừa:
- Vui chứ. Anh chưa bao giờ vui như hôm nay.

Hoàng vừa trả lời Ngọc vừa lo lắng trong lòng. Chàng nhớ lúc ngồi trong rạp hát tối thui. Một bên là Ngọc, một bên là Ngà. Cả hai đều nắm lấy tay chàng ấp ủ. Chàng chẳng biết phải làm sao, đành phải chiều cả hai. Hoàng choàng hai tay qua hai vai của Ngọc và Ngà. Rồi đúng với câu bóng tối đồng loã với tội ác, từ từ hai cánh tay chàng tuột xuống thấp hơn, rồi như vô tình hai tay Hoà ôm túm lấy hai trái vú của chị em Ngọc Ngà.

Hoàng cũng chẳng biết cả hai có biết rằng là chàng đi hàng đôi với hai chị em như vậy hay không. Chàng hồi hộp chờ đợi Ngọc hỏi tiếp. Quả đúng như Hoàng dự đoán, từ đầu day bên kia, Ngọc hỏi tiếp:
- Anh Hoàng thấy ... Ngà thế nào?
- Thế nào là ... Thế nào?
- Ngà có vẻ mến anh.
- Thì ... anh coi Ngà như em. Anh mến Ngà thì Ngà mến anh vậy thôi.

Ngọc hơi khựng khi nghe Hoàng trả lời như vậy. Ý Ngọc muốn là Hoàng xác định rõ tình cảm của chàng đối với nàng. Đằng này Hoàng vẫn trả lời mơ hồ như vậy nên Ngọc tiếp:
- Chỉ coi như em thôi sao? Sao em nghi quá ?
- Ngi cái gỉ? Ngọc đừng có nghĩ bậy bạ, Ngà nó còn nhỏ mà Ngọc.
- Anh làm sao hiểu được Ngà hơn em. Em là chị của nó sống với nó từ nhỏ đến giờ mà.
- Nhưng mà Ngọc nghi cái gì?
- Em nghi nó yêu anh.
- Làm gì có chuyện đó. Mà dù có đi nữa thì anh ...
- Anh làm sao?
- Anh cũng coi Ngà như em gái của anh thôi. Không hơn không kém.
- Vây anh coi em là cái gì?

Hoàng định trả lời là cũng xem Ngọc như Ngà thôi. Nhưng nàng sực nhớ lại là mới vừa bóp vú con người ta trong rạp hát, nói như vậy thì nghe phủ phàng quá nên chàng vuốt ve Ngọc:
- Em thì khác.
- Khác chỗ nào?
- Em lớn rồi. Lớn hơn Ngà nhiều mà.
- Lớn cái gì?

Hoàng ấp úng một hồi rồi mới cười giả lã:
- Cái gì cũng lớn hết.

Hoàng định chỉ nói chỉ trừ cặp vú là nhỏ thôi. Nhưng nói thế chẳng khác nào tự thú nhận là mình đã bóp vú cả hai chị em nàng sao.

Nghe Hoàng khen là cái gì cũng lớn, chẳng hiểu Ngọc nghĩ thế nào mà nàng cười có vẻ thích thú lá9m. Hay là vì nàng vừa nghe Hoàng xác định tình cảm giữa hai người là Hoàng chỉ nghĩ đến Ngọc, còn Ngà thì Hoàng coi như em gái.

Nói chuyện với người đang yêu không bao giờ biết chán. Ngọc muốn ôm điện thoại nói nữa, nói hoài. Nhưng chợt nhớ là làm như vậy có vẻ mê trai quá. Nàng làm bộ hỏi Hoàng một hai câu chuyện về bài vỡ xong cúp máy. Ngọ cũng không quên mời Hoàng tuần tới đi ăn tối với hai chị em nàng để Ngọc có dịp đền ơn Hoàng đã chỉ dẫn bài vỡ cho hai chị em nàng.

Cả đêm hôm đó, hai chị em Ngọc Ngà không ai ngủ được. Mỗi người theo đuổi một ý nghĩ, một hình ảnh khác nhau. Nhưng tựu chung thì cũng chẳng có gì khác hình ảnh đã xảy ra trong rạp hát.

Từ nhỏ đến giờ, hai nàng chỉ được xem qua tranh ảnh, sáng bào hoặc video các ảnh trai gái yêu nhau. Nhưng chưa bao giờ thực sự được bàn tay của một thanh niên, mà lại là thanh niên đẹp trai như Hoàng ôm ấp, vuốt ve rồi bóp vú như vậy.

Bàn tay con trai như có điện, đụng đến đâu là hai người con gái tê đến đó. May là Hoàng chỉ có bóp vú sơ bên ngoài lớp áo. Nếu bàn tay đó mà đụng tới lớp da thịt bên trong quần áo thì còn đê mê đến cỡ nào nữa.

Đã gần hai giờ sáng rồi mà hai chị em Ngọc, Ngà vẫn chưa ngủ được. Hai người nằm hai giường riêng nhau trong cùng một căn phòng. Người này cứ tưởng người kia ngủ. Nhưng kỳ thực chẳng ai ngủ được cả. Chỉ có Hoàng là ngủ một cách say sưa vì chàng vừa được bóp vú cả hai chị em, lại vừa chặt một quả ngon lành trong động sau khi đưa hai chị em về nhà.

Từ cái hôm ông Thời ở xưởng may về, chỉ thấy cái note của Hoà để trên bàn với mấy giòng chữ vỏn vẹn:

"Em qua nhà người bạn chơi tứ sắc một bữa. Mai về. Đừng mong. Ký tên. Hoà."

Vậy rồi Hoà đi luôn hai ngày mới trở về. Ông Thời củng có ý bực trong bụng nhưng vẫn không dám tỏ thái độ với người vợ trẻ.

Nhưng một hai ngày sau thì ông lại cảm thấy vui vẻ hơn bình thường. Có lẽ Hoà được ra ngoài giải trí thoải mái nên người nàng tươi trẻ lại, nói cười vui vẻ với ông chứ không cau có gắt gỏng như trước kia.

Ông Thời nghĩ thầm trong bụng. Điệu này chắc mỗi tháng ít nhất phải cho vợ đi chơi tứ sắc một hai lần cũng nên.

Quả thật vậy. Từ sau chuyến đi Las Vegas với Luân, Hoà cảm thấy cái máu dâm trong người nàng đã được thoả mãn một cách trọn vẹn. Luân đã đem đến cho nàng nhựng cơn khoái lạc chất ngát trong đời mà chưa bao giờ nàng được hưởng.

Chỉ trong hai ngày trên las Vegas mà Luân đã chơi nàng cả chục lần. Mà mỗi lần chơi, là Hoà ra ít cũng phải 4, 5 lần Luân mới bắn tinh. Hai người chỉ ăn rồi miệt mài chơi nhau điên cuồng.
Hoà ngạc nhiên, không hiểu sao Luân vừa mới chơi xong, bắn tinh dầm dề thì chỉ cần nửa tiếng sau con cặc chàng đã cương cứng trở lại như cũ. Chẳng bù với ông chồng nàng, bắn ra một cái là như cái xác không hồn. Cặc dái bèo nhèo nhìn thấy phát tởm.

Trở về nhà hôm trước là hôm sau Hoà đã muốn đi kiếm Luân rồi. Trở về nhà hôm trước là hôm sau Hoà đã muốn đi kiếm Luân rồi. Nàng có điện thoại cho Luân, nhưng chàng cẩn thận bảo nàng:
- Em đừng có làm lộ liễu quá không được. Thỉnh thoảng gặp nhau mới quí.
- Nhưng em nhớ anh.
- Anh biết. Nhưng em phải nghĩ đến danh dự chung của mọi người. Lỡ chuyện đổ bể ra. Anh biết nói sao với anh Thời đây.
Nghe Luân nói đúng, Hoà chỉ cón vớt vát:
- Thôi thì một hai tuần mình đi Las Vegas một chuyến nhé.
- Đồng ý. Để anh lo sắp xếp.
Buông điện thoại xuống, Hoà thẩn thờ như một đứa bé bí mất cục kẹo ngon. Nàng nằm trên giường nhắm mắt cố tình dỗ giấc ngủ để quên đi sự đòi hỏi của cơ thể mà gần như chẳng ngày nào nó để cho Hoà yên.

Nhưng nàng cố quên thì hình ảnh mê ly hấp dẫn lại càng hiện rõ trontg tâm trí nàng.

Không thể nào ngủ được, Hoà lại nghĩ đến ông chồng già đang hùng hục cày bừa như con trâu ngoài shop may. Hoà nhấc điện thoại gọi ông về. Nhưng người thư ký lại bảo ông đã đi giao hàng hay nhận hàng gì đó. Hoà thất vọng. Nàng sực nhớ đến món đồ chơi mà Hoà đã có từ ngày mới đặc chân đến Cali do người bạn tặng.

Hoà chồm dậy, lấy chìa khoá mở ngăn kéo riêng của nàng, lôi ra một cá hộp nhỏ. Bên trong là một con cặc giả chạy bằng pin, dành riêng cho mấy mẹ vắng chồng. Món quà nàng đã có từ lâu nhưng chưa bao giờ xài tới. Thứ nhất là nàng không quen chơi cái kiểu kỳ cục mà ngày còn ở Việt Nam nàng chưa bao giờ tưởng tượng ra được. Thứ hai nữa là kích thích của nó to quá khổ, chỉ vừa cho con gái Mỹ. Thứ ba là vì mới vừa qua tới Cali không bao lâu thì nàng đã có đồ thiệt doể chơi, cần gì ba cái thứ đồ chơi này.

Hoà loay hoay lấy cục pin ráp vô rồi bật nút cho chạy thử. Con cặc giả to bằnt trái dưa leo rung lên bần bật trong tay nàng.

Chỉ mới có vậy mà người Hoà đã nóng bừng lên. Nàng thích thú với món đồ chơi trên tay. Quả thật là một báu vật mà bấy lâu nay nàng quên bén đi mất.Nhưng cái bản chất người đàn bà Á đông không như bọn đàn bà con gái Mỹ. Hoà vẫn sợ như ai bắt gặp. Nàng mắc cỡ với chính mình. Hoà vội vã bước vào phòng tắm khoá cửa lại.

Khi chiếc quần lót tuột ra khỏi hai chân nàng, Hoà liếc thấy dưới đáy chiếc quần xí líp mỏng manh đã ướt nhẹp một đốm tự lúc nào.

Hoà bước vào bồn nước ấm nằm nhắm mắt, trong khi hai tya nâng niu món đồ chơi đưa lên cạ vào mắt, mũi. Rồi không kềm hãm được dâm tính, Hoà há miệng, ngậm lấy đầu con cặc giả mà mút và liếm ngon lành.

Con cặc giả được Hoà kéo vuốt đầu vú, rồi nàng bấm nút cho nó rung lên. Đầu cặc giả rung lên trên đầu vú nàng, tạo cho Hoà một cảm giác kích thích lạ lùng kỳ diệu. Hoà đê mê, ngây ngất trong cái rung động tuyệt vời của cơ thể.

Dâm thuỷ trong người Hoà cứ âm ỉ tiết ra, dù Hoà đang ngâm mình trong nước. Hoà nhận thấy cơ thể nàng bốc lửa thiếu điều làm hồ nước sôi lên.

Không còn kềm chế được nữa, Hoà câm nguyên con cặc khổng lồ đó ấn sâu vào miệng lồn đang ướt nhẫy của nàng.

Cũng không khó khăn lắm như Hoà tưởng. Con cặc to tướng như vậy mà Hoà thụt ra thụt vô, vừa cho con cặc giả rung lên bần bật.

Hoà nghiến chặt hai hàm răng, rít lên từng hồi sung sướng. Quả thật là không có cái sướng nào giống với cái sướng nào. Đồ thiệt có cái sướng của đồ thiệt. Đồ giả có cái sướng của đồ giả. Mà thiếu điều chơi với con cặc giả này còn thích, còn sướng hơn cặc thiệt nữa.

Nếu đem ra so sánh, cả con cặc của ông Thời với của Luân cũng chưa chắc to bằng được với con cặc giả này được. Hơn nữa là cặc thiệt làm gì biết rung bần bật trong lồn như vậy. Và lý do quan trọng nhứt là cặc giả chơi không bao giờ biết xìu. Hoà cứ để cho nó rung trong lồn chừng nào đã thì thôi. Hoạ chăng lúc hết pin nó mới chịu ngừng. Mà lẽ dĩ nhiên là Hoà sẽ hết pin trước nó rồi.
Hoàng từ ngoài sân tennis vừa về tới thì đã nghe tiếng của Ngọc nhắn trong máy trả lời điện thoại:

"Ngọc có chuyện cần nhờ anh Hoàng giúp. Chừng nào anh Hoàng về thì gọi lại ngay cho Ngọc. Bye."

Chàng vội vã quay số phone nhà Ngọc. Từ đầu dây bên kia, Ngọc nũng nịu:
- Em cần đi Los mua một ít đồ mà hỏng dám lái xe ngoài xa lộ. Anh Hoàng có rảnh đưa Ngọc đi giùm nhé.

Ngọc kéo dài chữ "nhé" nghe vừa dễ thương, vừa có vẻ như khẩn cầu làm cho Hoàng không thể nào từ chối được.

Hoàng tắm rửa qua loa rồi lái chiếc xe cà rịch cà tang đến đón Ngọc.

Đậu xe trước cửa nhà, Hoàng không muốn bước vào. Chàng sợ phải chạm trán với Ngà. Nếu gặp như thế sẽ gây khó khăn cho chàng, vì Hoàng không quên mới tuần trước đây, chàng đã đưa bàn tay chuối mắn chuyên môn nhồi banh của chàng ra mà nhồi trái vú thơm ngon của Ngà trong rạp hát.

Nghe tiếng còi xe quen thuộc của Hoàng, Ngọc từ trong nhà phóng ra như cơn lốc. Chiếc xe khẹt khẹt vài cái làm duyên rồi từ từ bò ra đường phố. Hai người không ai thấy phía sau tấm rèm cửa, Ngà đang nhìn theo với ánh mắt vừa ghen tức, vừa buồn tủi.

Sauk hi chỉ cho Hoàng chạy lung tung hết đường này đến đường khác. Ngọc chẳng mua được một món gì, trừ chiếc cà vạt thời trang mà Ngọc mua trong một tiệm sang trọng để tặng Hoàng.

Mà thực tâm, Ngọc cũng đâu có đồ gì cần mua. Nàng chỉ kiếm chuyện để được gần gũi Hoàng. Vì từ cái hôm được bàn tay chàng thám hiểm trên hai quả đồi non. Ngọc lúc nào cũng bị ám bởi cái cảm giác kỳ lạ mà lần đầu tiên nàng biết. Đang miên man nhớ tới cái hôm trong rạp hát, đột nhiên tiếng nói Hoàng cất lên bên cạnh:
- Ngọc đang nghĩ gì đó.

Hoàng chỉ hỏi một cách vô tư, nhưng tự nhiên Ngọc đỏ cả mặt mày, tưởng chừng như Hoàng đã hiểu thấu tim đen của nàng.

Không nghe Ngọc trả lời, Hoàng xoay qua. Chàng thấy gương mặt Ngọc đỏ ửng như người đang bị sốt. Hoàng sốt sắng:
- Ngọc sao thế? Nếu mệt thì để anh kiếm chỗ cho Ngọc ngồi nghỉ nhé.
- Tự nhiên sao em thấy người xây xẩm khó chịu.
- Vậy thôi để anh đưa Ngọc vô quán nào ngồi uống nước, nghỉ mệt nhé.

Ngọc nghĩ thầm trong bụng: "Sao anh thật thà vậy. Em chỉ muốn theo anh về nhà, hoặc là đi đến chỗ nào vắng vẻ để hai đứa ..." Nghĩ vậy Ngọc nhanh trí bảo Hoàng:
- Em hỏng thích ngồi hàng quán đâu. Hay là anh Hoàng kiếm chỗ nào yên tĩnh cho Ngọc nghỉ một chút.

Hoàng không vừa. Chàng thầm nghĩ: "Cả cái đất Cali này không chỗ nào yên tĩnh bằng phòng ngủ khách sạn." Nhưng chợt nhớ là mình đã tự nguyện với lòng không dám quờ quạng với bất cứ cô gái nào. Lỡ dính bầu bất tử thì chết. Ráng chờ ra trường xong, lấy được mảnh bằng, có job thơm rồi hẳn tính. Còn bây giờ đang đi học, có thèm cũng ráng chịu chớ biết sao.

Nghĩ vậy nên Hoàng đánh trống lãng:
- Thôi, gần đây có cái công viên mát mẻ lắm, để anh đưa Ngọc đến đó ngồi nghỉ một lát.

Lỡ đóng kịch, Ngọc đành phải đóng cho hết cái vai trò của mình. Nàng gật đầu, vừa đưa hai ngón tay lên chà hai bên thái dương, làm như nhức đầu thực sự.

Hoàng lái xe sâu vô công viên, tìm một chỗ vắng vẻ đậu lại, rồi mở cửa xe cho Ngọc xuống.

Hai người tản bộ vòng sau mấy hàng cây. Ngọc cứ càng lúc càng đi sát vào người Hoàng. Không lẽ cứ tránh ra xa hoài, Hoàng đành để Ngọc tựa sát vào người chàng. Rồi bất thình lình bàn tay Ngọc ngắm lấy tay chàng quàng ra sau lưng nàng.

Hoàng hơi khớp trong bụng. Chàng không ngờ bình thường Ngọc là một cô gái thuỳ mị, name thắm, nhưng khi yêu rồi nàng lại bạo dạn như vậy.

Ngọc kéo Hoàng ngồi xuống sau một gốc cây to. Nàng nhìn thẳng vào mặt Hoàng mà hỏi:
- Ngọc muốn anh trả lời thành thực cho Ngọc...
- Ngọc cứ hỏi đi. Nếu biết anh sẽ trả lời.
- Ngọc biết là anh biết mà.
- Vậy Ngọc hỏi đi.
- Nhưng mà anh hứa là không được nói dối nhé.
- Cũng còn tuỳ câu hỏi của Ngọc.
- Không, hoặc là anh không trả lời, hoặc là trả lời thành thật chứ không được nói dối.
- Thôi được rồi. Ngọc hỏi đi.

Ngọc ngập ngừng giây lát để thêm can đảm, rồi nàng nhìn Hoàng một lúc trước khi mở miệng:
- Anh có yêu Ngọc không?

Hoàng biết trước là Ngọc sẽ hỏi câu đó, nhưng khi Ngọc hỏi chàng không khỏi bối rối. Nói yêu thì chàng kẹt, mà nói không yêu thì coi hỏng được. Hỏng yêu mà mó vú rồi bóp vú con người ta.

Hoàng tìm cách hoãn binh. Chàng không trả lời câu hỏi của Ngọc mà hỏi ngược lại nàng:
- Tại sao Ngọc lại hỏi anh như vậy?
- Ủa. Anh chưa trả lời câu hỏi của em mà.
- Anh ... không có thân nhân ở Mỹ nầy, nên lúc nào cũng yêu thương Ngọc, Ngà hết.

Câu trả lời của Hoàng làm Ngọc điên tiết lên. Nàng đâu cần Hoàng coi nàng như em chàng đâu. Nàng cũng đâu cần Hoàng để ý đá động gì đến Ngà.

Ngọc không thèm nói với Hoàng tiếng nào nữa. Nàng gục đầu giữa hai lòng bàn tay rấm rức khóc.

Hoàng quýnh quáng lên. Xưa nay chàng chưa bao giờ phải đối diện với hoàn cảnh này. Thỉnh thoảng Hoàng cũng có đi chơi, cặp bồ với một vài cô gái Mỹ trong trường. Nhưng họ sống rất thoải mái, thích thì đi chơi, vui thì hè nhau uống bia, mà hứng tình thì đè nhau ra đụ.


Nhưng hôm sau thì đã khác rồi. Có thể cô gái cũng chẳng còn nhớ tên anh chàng đã làm tình với mình nữa. Mà nếu có nhớ, cô ta cũng chẳng cần quan tâm đến anh chàng này quen ai, yêu ai.
Đàng này mới lỡ dại mò vú có chút xíu mà đã gặp bao nhiêu chuyện rắc rối. Chàng đành phải vuốt ve cho Ngọc đừng khóc nữa.
- Thôi, có gì đâu mà em khóc. Nói anh nghe coi.
- Em khóc kệ em. Anh hỏi làm chi.
- Anh có làm gì em buồn. Nói cho anh nghe đi.
Ngọc mỉa mai nhẹ:
- Anh đâu có làm gì em đâu. Tại em ... em ngu. Em...yêu anh nên phải ráng chịu.
- Sao em lại nói chuyện có vẻ cay đắng với anh như vậy. Anh cũng mến Ngọc lắm nhưng mà...
Ngọc vội vàng chụp lấy câu nói đó của Hoàng như sợ chàng sẽ lãng qua chuyện khác:
- Nhưng mà ...sao anh? Chắc là Ngọc xấu. Ngọc nhà quê hỏng xứng với anh chứ gì?
- Anh đâu có dám nghĩ như vậy.
- Chớ sao?
- Tại anh còn đang đeo đuổi việc học, chưa dám nghĩ tới chuyện yêu đương.
- Thì em đâu có bắt anh phải bỏ học để yêu em đâu. Em chờ đợi anh được mà.
Hoàng than khổ thầm trong bụng: "Chết mẹ. Chưa gì mà em đã muốn coat giây vào cổ mình rồi." Chàng cố tránh né một cách tuyệt vọng:
- Anh... không dám hứa hẹn gì đâu. Đợi chừng nào ra trường có việc làm vững chắc, chừng đó anh mới tính được.

Từ hôm được bàn tay năm ngón của Hoàng xoa nắn hai trái vú, Ngọc đã tự coi như giữa hai người đã có một sợi giây tơ hồng thắt chặt. Nàng đã thức bao nhiêu đêm trắng để dệt ước mơ. Nay nghe Hoàng thoái thác kiểu đó chẳng khác nào Hoàng tạt gáo nước lạnh vào mặt nàng. Ngọc oà lên khóc nức nở. Hoàng càng hoảng hốt. Chàng vội ôm chặt lấy Ngọc trong vòng tay, vỗ về nàng:
- Ngọc đừng giận anh. Chẳng qua là anh muốn được an tâm để theo đuổi việc học, chứ đâu phải là anh hỏng yêu em đâu.

Mặc cho Hoàng nói, Ngọc vẫn rấm rức khóc. Hoàng đành phải vuốt ve Ngọc. Mà ngộ thật, khi Hoàng ôm Ngọc mà vuốt ve một hai cái thì tiếng khóc của Ngọc đã được thay thế bằng tiếng rên khe khẽ.

Hoàng nghĩ thầm trong bụng: "Thôi thì ... ý trời đã muốn vậy thì phải chịu chứ biết sao."

Chàng lòn tay vào trong lớp áo của Ngọc mà vuốt ve làn da mịn màng, dọc theo cột xương sống của Ngọc, làm nàng cứ phải rướn thân hình theo từng động tác của bàn tay Hoàng.

Chừng như đê mê với cảm giác mới lạ mà Hoàng mang đến, Ngọc xoay ngữa người gối đầu lên cánh tay Hoàng. Hai tay Ngọc ôm lấy đầu Hoàng kéo ghịt xuống. Hai bờ môi hít cứng lấy nhau. Hai luồng điện âm dương chạm nhau làm hai thân người như muốn bốc lửa.

Ngọc bắt chước theo những phim ảnh mà nàng đã được xem qua. Nàng đẩy chiếc lưỡi của mình sang cho Hoàng nút lấy.

Hoàng cũng chẳng phải là thánh thần gì. Lúc đầu chàng đã cố tránh né, nhưng Ngọc cứ đẩy mõ vào miệng mèo hoài làm sao Hoàng can đảm từ chối. Miệng Hoàng thì gắn chặt lên bờ môi Ngọc. Trong khi bàn tay chàng lần mở mấy hạt nút trên áo Ngọc.

Hai vạt áo trước của Ngọc được mở tung ra. Cái xú chiêng nhỏ xíu được Hoàng kéo cao lên tận cổ. Hai đồi vú trắng nỏn của Ngọc phơi bày dưới vùng ánh sáng mờ mờ của buổi chiều vừa tắt nắng trong công viên

Dù đã tự nguyện với lòng là sẽ tránh né tối đa ba cái chuyện chung đụng với con gái. Nhất là đối với hai chị em Ngọc, Ngà. Nhưng trước bộ ngực trần trắng trẻo như hai cáo chén sứ diễm tuyệt, điểm thêm hai đầu núm màu hồng nhạt trên làn da thịt thoảng mùi trinh nguyên của người con gái mới lớn, Hoàng không làm sao kềm lòng được. Chàng kéo sát bờ môi tham lam của mình xuống vùng đồi núi đó.

Ngọc vẫn không phản đối. Nàng đã sẵn sàng hết mọi việc, chờ đợi để được giây phút này thì việc gì phải phản đối. Đôi mắt Ngọc lờ đờ khép hờ, làn môi nàng hé chờ vừa đủ để cho tiếng rên khe khẽ thoát ra khi Hoàng dùng lưỡi liếm đầu vú của nàng.

Hoàng vừa hun vừa nút lên từng vùng da thịt trắng trẻo mịn màng đó thì hai tay Ngọc bấu chặt lấy tóc Hoàng. Đồng thời người nàng vặn vẹo không ngừng.

Hoàng cũng đã hứng tình đến mức con cặc trong quần chàng đã cương lên cứng ngắc.

Nhận thấy giữa công viên to lớn, vắng vẻ vào giờ này chắc cũng chẳng có ai bén mãng tới làm gì. Mà dù có ai đến giờ này thì cũng chỉ để làm cái việc tương tự như hai người mà thôi. Hoàng càng bạo dạng hơn. Chàng kéo ngược chiếc váy của Ngọc lên đến bụng rồi thọc tay vào chiếc quần xì líp bé tí của Ngọc mà vuốt ve túm lông lồn nham nhám trên chiếc mu cao của nàng.

Ngọc cứ trân người hưởng ứng một cách nồng nhiệt. Nàng say sưa đón nhận những giây phút thần tiên mà từ xưa đến giờ nàng chỉ tưởng tượng trong đầu. Dâm khí từ trong lồn nàng âm ỉ tuôn ra làm ướt nhẹp cả bàn tay Hoàng. Trong khi miệng nàng tự động kêu lên những câu mà chính nàng cũng không hay biết:

Chẳng cần Ngọc nói, Hoàng cũng thừa biết là cô bé này đã tới chỉ rồi. Em đã nứng lồn quá sức rồi, sắp phát điên lên rồi. Nếu không có cặc nhét vào lồn thì chắc không được rồi. Nếu không tại sao dâm thuỷ của nàng ra nhiều dữ vậy

Hoàng dùng một ngón tay ấn vào ngay hột le của Ngọc mà nghịch ngợm làm cả người Ngọc giựt ngược lên một cách tê mê. Các đầu ngón chân nàng co quíu lại.

Hoàng cũng đờ đẫn cả người. Sướng con cặc mù con mắt. Giờ này cơn thèm khát xác thịt đã dâng lên tột đỉnh, làm mờ cả lý trí. Hoàng tuột hẳn chiếc quần xí líp của Ngọc ra khỏi chân nàng. Rồi chàng tự cởi quần mình. Xong Hoàng nằm sấp lên người Ngọc, dạng hai chân nàng rộng ra. Rồi từ từ Hoàng đưa thẳng con cặc cứng ngắc nóng hổi của mình vào ngay miệng lồn của Ngọc và ấn sâu vào...
Chiếc xe chở Hoàng và Ngọc vừa khuất ở góc đường thì Ngà tức tốc thay bộ độ, nhảy ra xe lái thẳng đến nhà Hoàng.

Ngà cũng chẳng biết tại sao nàng làm như vậy. Ngà chỉ muốn chứng kiến tận mắt xem Hoàng chở Ngọc đi đâu. Hai người làm cái gì mà có vẻ lén lút, không rủ nàng đi như mọi lần.

Trong đầu ngà nổi lên bao nhiêu là thắc mắc. Haylà Ngọc, chị nàng, đã yêu Hoàng? Hay là Hoàng cũng yêu Ngọc? Mà nếu Hoàng yêu Ngọc thì tại sao lại âu yếm, vuốt ve và bóp vú nàng. Hay là Hoàng chỉ xem nàng như là một món đồ chơi?

Ngà quyết định phải tìm hiểu cho ra lẽ. Nàng không thể là món đồ chơi cho Hoàng giải trí như thế được.

Chẳng lẽ một người thanh niên hiền lành, đẹp trai, lịch sự như Hoàng mà lại rẻ tiền như thế sao? Hay là Ngọc có chuyện cần gì đó chỉ nhờ Hoàng đưa đi giùm? Và giữa Hoàng và Ngọc cũng chẳng có gì hết!

Ngà vừa lái xe vừa suy nghĩ mông lung. Đến trước nhà Hoàng không thấy xe chàng ở đó, Ngà lại càng hoang mang, không còn biết phải làm thế nào.

Trong đầu Ngà lại nảy ra những suy luận khác. Không lẽ hai người rủ nhau vào khách sạn. Vô lý. Ngọc không phải là hạng gái dám ngang nhiên đi theo một gà con trai vào phòng ngủ như thế. Ngay chính nàng vẫn mang tiếng là táo tợn liều lĩnh hơn Ngọc nhiều mà vẫn còn chưa dám nghĩ đến chuyện đó kia mà.

Ngà vừa suy nghĩ vừa lái xe vòng vòng nhà Hoàng. Nàng hy vọng sẽ bắt gặp hai người về nhà. Nhưng đậu xe chờ mãi mà vẫn chẳng thấy bóng dáng chiếc xe cũ kỹ thân yêu quen thuộc của Hoàng đâu cả. Ngà vừa định quay xe ra về thì giật mình thấy một chiếc xe thể thao thắng gấp sát ngay bên cạnh. Từ xe bên kia, Luân chồm qua hỏi:
- Ngà. Cháu đi đâu đó?
Ngà giật nảy mình. Nàng tưởng đâu là Luân, ông chú hờ của nàng, đã đọc thấu tim đen của nàng. Ngà ấp úng:
- Cháu đi chơi vòng vòng, nhưng lạc đường, định vòng xe lại.
Luân mỉm cười độ lượng:
- Vậy à. Thôi đã đến đây thì vào nhà chú chơi cho biết.

Vừa nói Luân vừa đưa tay chỉ ngay vào căn nhà mà Ngà biết là Hoàng share phòng ở đó.
Ngà ngỡ ngàng. Nàng đâu ngờ Hoàng lại share phòng nhà chú Luân. Trong suốt thời gian hai chị em nàng quen Hoàng. Ba người cùng đi chơi với nhau, Hoàng chỉ cho Ngọc và Ngà biết nơi chàng ở. Nhưng kỳ thật chưa người nào bước chân vào căn nhà này.

Ngà định thối thoát là để dịp khác. Nhưng ngay lúc đó, óc tò mò thúc đẩy nàng. Thôi thì đây cũng là cơ hội hiếm có để nàng tìm hiểu thêm về Hoàng. Và cũng là lý do đó để nàng nán lại, xem thử hai người đi đâu, làm cái gì và đến chừng nào mới về.

Nghĩ thế Ngà gật đầu vui vẻ:
- Cháu đâu có biết chú Luân ở đây.
- Chú ở đây lâu rồi. Tại Ngà đâu có thèm đến mà biết.
Ngà cười vui vẻ, lái xe theo Luân đến đậu ngay trước cửa.
Luân đến mở khoá, mời Ngà vào nhà một cách rất lịch sự ... Chàng vui vẻ nói:
- Ba cháu suốt ngày vật lộn với công việc. Vả lại từ nhỏ đến giờ các cháu cũng ít có gần gũi với cha. Vậy mai mốt có gì cứ đến chú. Chú cháu mình dù sao cũng gần gũi hơn.

Ngà cũng làm bộ mỉm cười, nhưng trong lòng nàng đang thắc mắc xem Hoàng ở phòng nào. Ngà làm bộ hỏi Luân:
- Nhà chú Luân đẹp quá. Mấy phòng vậy chú?
Luân vô tình đáp lời Ngà:
- Hai phòng. Chú ở phòng này. Còn phòng bên kia cho một cậu sinh viên share.
- Nhà chú sạch sẽ ghê. Vậy mà cháu nghe người ta nói mấy người độc thân ăn ở bê bối lắm.
Luân vẫn tươi cười:
- Người ta nói đúng đó. Nhưng tại cậu Hoàng share phòng đi học suốt ngày, ăn ở trong trường, đến tối mới về. Cuối tuần lại đi đánh tennis, bóng chuyền, nếu không thì cũng đi chơi với bạn gái, đâu có ở nhà. Còn chú thì cũng đi làm suốt ngày, ăn cơm tiệm, đâu có ai nấu nướng gì đâu mà bề bộn.
Ngà điều tra khéo léo:
- Vậy hai người hỏng ai dẫn bạn gái về đây sao?

Luân dù là xem Ngà như cháu, nhưng khi nghe Ngà hỏi chuyện đó, chàng có muốn nói thật cũng ngượng miệng. Vì dù sao, Ngà cũng đã là con gái 20 tuổi rồi. Mà người ngợm của cô nàng lại coi được con mắt lắm. Con gái mà cao ráo, chân dài, da trắng là đủ dư sức thu hút đàn ông rồi. Đó là chưa nói đến gương mặt trái soan, nhìn thấy là muốn cắn một cái ngay tức thì.

Luân càng nhìn Ngà, chàng càng công nhận là con bé lớn mau như thổi. Chàng ước chi được "thổi" thêm vài phát nữa, chắc là Ngà đẹp phải biết. Nghĩ tới đó tự nhiên nước miếng từ đâu dâng lên làm Luân phải nuốt ực một cái. Ngà lập lại câu hỏi mà Luân chưa kịp trả lời:
- Chú với cái anh gì share phòng đó, bộ hỏng bao giờ dẫn bồ về đây sao?
- Thằng nhóc đó thì chú không biết. Chứ riêng chú thì đi làm suốt ngày, thì giờ đâu mà có bồ với bịch.
- Cháu hỏng tin đâu. Cháu chỉ cần nhìn sơ qua căn phòng là cháu biết... có đàn bà con gái đến hay không liền hà.
Luân vô tình mắc mưu Ngà. Chàng xăn xái:
- Đó. Cho cháu tự nhiên mở cửa phòng mà xem. Nhưng đừng có đi vô phòng người ta nghe chưa.

Vừa nói Luân vừa tiến tới xoay thử cái núm cửa ở phòng Hoàng. Cửa phòng bật ra vì Hoàng không bao giờ khoá cửa.

Ngà nghiêng người ghé mắt liếc sơ qua. Căn phòng thật gọn gàng ngăn nắp. Ngà xem chưa rõ đâu vào đâu thì Luân đã khép cánh cửa lại. Chàng phân trần:
- Không có người ta ở nhà mà mở cửa phòng cho người lạ xem. Phải công nhận là chú ... Bất lịch sự quá.
Ngà đánh trống lãng:
- Con trai mà ăn ở ngăn nắp dữ vậy. Chắc là người khó tính lắm hả chú?
- Không. Cậu ấy cũng hiền lành vui vẻ lắm nay chớ. Không cha, không mẹ, không thân nhân bên này, cậu ấy tự lo riết rồi quen.
- Còn phòng của chú thì sao? Dám cho cháu coi hôn?
Luân hơi ngần ngại. Nhưng nghe câu hỏi thách thức của Ngà, chàng cho ăn thua luôn:
- Đó. Phòng chú đó. Cháu cứ tự nhiên.

Ngà tỉnh bơ đi lại mở cửa bước vào liền. Nhưng vừa bước vô nàng đã choáng váng vì nhìn thấy trên bốn bức vách Luân treo toàn là mấy tấm ảnh trai gái khoả thân đang ôm siết lấy nhau. Khuôn mặt của mấy cô gái trong tranh lờ đờ như đang sung sướng ngất ngây.

Ngà thấy rạo rực khắp cơ thể. Nàng muốn lui ra, nhưng cặp mắt lại không muốn rồi cái thân thể rắn chắc, cùng những bắp thịt cuồn cuộn của gã đàn ông trong tranh đang quỳ gối giữa hai chân người con gái.

Luân rất nhanh mắt. Chàng hiểu rõ từng phản ứng của Ngà trên nét mặt. Luân giả bộ bỏ ra sau bếp, mở tủ lạnh rót cho Ngà ly nước ngọt mà dụng ý của Luân là để ngà có dịp nhìn kỹ mấy bức tranh hơn.

Trước khi mang ly nước đến cho Ngà, Luân nhanh nhẹn rút trong túi áo của chàng một gói boat trắng, trút hết vào ly nước ngọt.

Ngà vẫn không hay biết. Nàng nhìn mấy bức tranh mà cảm thấy khô cả cổ. Vì thế mà khi Luân đưa ly nước, Ngà nốc luôn một hơi đến cạn. Luân gài bay:
- Ngà cứ ngồi đây xem ti vi. Chú đi tắm một cái cho mát rồi chú mời cháu đi ăn nhé.

Nói xong, Luân đi thẳng vào phòng tắm, để mặc một mình Ngà ngồi đó với đống báo Playboy chung quanh.

Ngà là một cô gái mới lớn lên. Nàng chưa từng biết qua những thủ đoạn của bọn đàn ông ăn chơi sừng sỏ như Luân. Trong đầu nàng chỉ nghĩ đến những cuộc tình lãng mạn, những điều tốt đẹp mà nàng có thể tưởng tượng về đàn ông con trai.

Hôm nay, Ngà thực sự ở trong một căn phòng của một gã đàn ông với đầu đủ những gì mà nàng đang tìm hiểu.

Ngà bước đến gần từng tấm tranh. Nàng nhìn rõ từng sợi lông đen xoắn trên bụng gã thanh niên đô con, rắn chắc đang bồng cô gái trên tay. Người con gái Mỹ thật đẹp. Hai châ quấn ngang hông gã thanh niên. Cặp vú sừng trâu lấn tấm rịn mồ hôi. Đầu cô gái ngữa ngược ra sau, hai mắt nhắm nghiền, miệng hé mở. Mái tóc dài rũ xuống như là đang ngây ngất sung sướng.

Càng nhìn, Ngà càng cảm thấy người mình nóng bừng lên. Đầâu óc nàng váng vất và hai chân như bủn rủn. Một sự đòi hỏi mãnh liệt của thể xác làm mắt nàng dại đi. Ngà đứng không vững nữa nên ghé người ngồi xuống chiếc giường nệm êm ái duy nhất trong phòng.

Biết thời gian đã đủ để Ngà bốc cháy vì gói bột kích thích, Luân thong thả bước vào phòng. Chàng đến ngồi xuống cạnh Ngà. Luân choàng hai tay qua vai Ngà rồi âu yếm hỏi:
- Hình như ... cháu không được khoẻ hả?. Vậy... nằm đây nghỉ một chút rồi hai chú cháu mình đi ăn.

Ngà không trả lời. Nhưng nàm cảm thấy từng phần da thịt đang bị đốt cháy mỗi khi Luân đụng bàn tay vào người nàng.

Nhìn Ngà, Luân biết là đã đến lúc để thịt con nai tơ. Chàng nhẹ nhàng kéo Ngà nằm xuống bên cạnh, rồi đặt lên đôi môi mọng của nàng một nụ hôn.

Ngà không phản ứng. Mắt nàng đã dại đi hoàn toàn. Ngà hầu như không còn biết một điều gì khác trên đời ngoài sự thôi thúc mãnh liệt của sự đòi hỏi thể xác. Nàng nằm yên, nhắm mắt mà vẫn nhận biết bàn tay của chú Luân đang sờ soạng vuốt ve lên khắp người nàng.

Khi bàn tay của Luân kéo tuột hẳn chiếc xì líp cuối cùng ra khỏi chân, Ngà vẫn biết ngượng ngùng. Nhưng nàng hầu như không còn đủ sức để phản ứng.

Cả tấm thân trần truồng của người con gái còn trinh nguyên phơi bày trước mắt Luân. Trước cảnh này dù là thánh sống cũng phải rung động đừng nói chi một người ham đụ đéo như Luân.

Chàng cúi xuống hun hít từng phần da thịt trắng trẻo mịn màng của cô cháu gái mới lớn.

Luân đem hết tuyệt kỹ của nghệ thuật làm tình ra sử dụng. Chàng cố làm cho Ngà đê mê hầu không thể nào phát giác được âm mưu đen tối của chàng.

Quả thật vậy. Ngà đúng là một con nai tơ, chỉ cần nghe mùi cọp là đã bủn rủn tay chân. Đừng nói chi nàng hiện giờ đang nằm ngay trong tay cọp.

Ngà chỉ thấy người nàng tê dại hẳn đi. Cái sức mạnh của cô gái 17 bẻ gãy sừng trâu đã bay đi đâu mất. Ngà nằm rũ rượi, hai mắt lờ đờ như cái xác không hồn để mặc cho Luân ve vuốt, bú liếm khắp người.

Sauk hi dùng những đường lưỡi cho Ngà điên cuồng lên vì sung sướng, dâm khí của Ngà đã ra dầm dề làm ướt nhẫy cả mông đít và lấm tấm từng đốm trên tấm vải trải giường. Bấy giờ Luân mới thoa một ít Vaseline lên đầu con cặc đang cương cứng đỏ hồng của chàng trước khi đút nó ngập sâu vào lồn cua cô cháu gái thân yêu.

Tuy đang sung sướng với cảm giác chưa bao giờ có trong đời, nhưng khi con cặc to tướng và cứng ngắc của lồn thọc sâu vào làm rách màng trinh, Ngà vừa đau rát vừa thốn. Từ miệng nàng thét lên một tiếng kêu nhỏ, đồng thời tay chân nàng co rút lại như muốn xô Luân ra khỏi người nàng.

Cũng ngay thời điểm đó, từ gốc cây trong công viên vắng vẻ, Ngọc cũng đang oằn oại đau đớn trong khoái lạc vì con cặc của Hoàng cũng vừa phá thủng màng trinh của cô gái mới lớn.

Ông Thời vừa bước vào nhà thì Hoà cũng vừa về tới. Nhìn thấy nàng đang mang đồ đạc lủ khủ trên tay, ông Thời xăn xái chạy lại đỡ lấy và hỏi Hoà một cách âu yếm:
- Mua cái gì mà nhiều dữ vậy em?
Hoà tươi cười nhìn chồng hỏi lại:
- Đó anh biết cái gì?
- Thì chắc cũng ba cái áo quần thời trang của em chứ gì phải không?
- Áo quần. Nhưng mà hỏng phải của em.
Ông Thời trố mắt ngạc nhiên:
- Chớ của ai?
Hoà vừa lôi từng món hàng trong túi ra vừa giải thích:
- Mấy bộ dồ này em mua cho anh nè. Cái sơ mi xanh nhạt này anh mặc coi nhã lắm. Phải mặc với cái quần xanh dương đậm này coi mới sang.
Ông Thời sung sướng vô cùng khi thấy người vợ trẻ lo lắng cho ông. Nhưng ông cũng nói một câu khách sáo:
- Đồ anh nhiều rồi. Em hỏng lo cho em đi, lo cho anh làm gì.
- Nhiều gì đâu mà nhiều. Có mấy bộ cũ anh bận tới bận lui hoài. Em mà hỏng lo cho anh chắc 10 năm nữa anh cũng còn bận ba bộ đồ cũ đó.
- Em là đàn bà, cần phải ăn mặc đẹp. Chớ anh là đàn ông sao cũng được. Mua chi tốn kém.
- Dù sao anh cũng là chủ cả. Phải ra vẻ một chút chớ. Lỡ vợ chồng mình ra đường, em thì ăn mặc sang trọng còn anh thì lè phè người ta cười em chết.

Ông Thời sướng run trong bụng. Từ lâu nay, lúc nào ông cũng lo người vợ trẻ chê ông, ruồng bỏ ông. Nhưng bây giờ sự thật bày ra trước mắt là Hoà vẫn thương yêu, lo lắng cho ông từng chút như vậy làm sao ông không cảm động cho được. Ông ngồi xuống bên cạnh Hoà, lôi phụ nàng các món đồ nàng vừa mua, bày ra đầy dưới thảm.
Hoà sửa soạn sành vừa nói huyên thuyên:
- Cái cà vạt này anh phải mặc chung với bộ này coi mới hạp. Còn bộ vest này là hiệu nổi tiếng lắm đó. Bữa nay nó hạ giá em mới dám mua chứ bình thường mua hỏng nổi đâu.
Còn bộ này em thấy nó dễ thương, trẻ trung nên mua cho Ngọc. Còn Ngà thì bộ này.
Ông Thời cắt ngay lời nàng:
- Còn em có mua cái gì không?
- Không. Em không thiếu, khỏi cần mua. Chỉ lo cho anh với Ngọc và Ngà thôi.

Ông Thời rơm rớm nước mắt, ông thật sự quá cảm động. Xưa nay thiên hạ thường nói:
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng

Nhưng bây giờ, ông Thời thấy rõ là thiên hạ sai hoàn toàn. Bằng chứng sờ sờ trước mắt đó. Hoà chẳng những lo cho ông mà nàng còn lo cho cả hai đứa con riêng của ông nữa. Nàng đúng là mẫu người đàn bà lý tưởng mà ông cần.

Ông Thời âu yếm đến choàng tay qua vai Hoà bảo nàng:
- Thôi, em gom hết lại bỏ vô tủ đi mai tính. Tối rồi, vô ăn uống rồi đi ngủ sớm.

Hoà ngoan ngoãn làm theo lời chồng y như một cô gái ngày đầu tiên về làm dâu. Nàng thừa biết là ông Thời muốn cái gì rồi.

Thường thường sau khi ở shop về, ông lại loay hoay tính tiền, tính bạ, tính đến khuya, mặc cho Hoà nằm một mình nứng lồn, ông không hề nghĩ đến. Hôm nào ông kêu nàng vô ngủ sớm nghĩa là ông động cỡn, chỉ vậy thôi, chẳng có gì lạ hết.

Hoà đi thằng vào phòng tắm. Sau khi tắm xong nàng vào giường. Nàng bảo với ông Thời là nàng đã ăn trong khi shopping rồi, không thấy đói.

Ông Thời cũng chỉ mong có vậy. Ông ăn qua loa một chút rồi chui vào phòng nằm ôm Hoà mà vuốt ve, nựng nịu, hôn hít.

Hoà nằm nhắm mắt, để mặc cho ông chồng già muốn làm gì trên thân xác mình thì làm. Trong khi ong Thời đang hùng hục một cách say sưa mê mệt trên tấm thân trần truồng của người vợ trẻ, ông đâu có biết rằng chính ngay sáng hôm nay, sau khi ông đi làm, Hoà gọi điện thoại cho Luân ngay trong sở làm của chàng.

Gặp Luân, nàng nói như van xin:
- Luân. Em nhớ anh quá. Làm sao gặp anh bây giờ đây?
Luân giựt mình. Chàng không ngờ người đàn bà mà chàng cho là đa tình lại cũng đa dâm dữ vậy. Luân chỉ nghĩ la hai người vui với nhau được phút nào hay phút ấy. Có ngờ đâu Hoà lại trổ mòi mê chàng như thế này. Luân thối thác:
- Luân đang làm việc mà. Thôi...có gì Hoà đi rồi cuối tuần mình gặp lại.
- Không, Hoà cần gặp lại anh hà. Phải gặp lại Hoà ngay mới được.

Luân than khổ thầm trong đầu. Chàng nghĩ: "Thôi thì em muốn chết thì mình cũng cho chết chứ biết sao. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng." Chàng bèn miễn cưỡng trả lời:
- Thôi thì trưa nay em chờ anh ở chỗ cũ đi. Giờ ăn trưa anh sẽ chạy ra đó gặp em.

Nói xong, không kịp từ giã, Luân gác máy. Chàng lật đật thu xếp mọi việc cho đâu vào đó trước giờ đi ăn trưa. Vì chàng biết chắc, Hoà chẳng dễ gì buông chàng ra để chàng trở lại sở khi nàng chưa hoàn toàn thoả mãn.

Sauk hi hẹn hò với Luân xong, Hoà tắm rửa sạch sẽ, trang điểm qua loa rồi lựa một bộ đồ đen, choàng thêm chiếc khăn đen lên đầu và mang thêm một cặp kính mát to bản che mặt khỏi sợ người quen nhận diện.

Hoà lái chiếc xe gởi trong một parking nhiều tầng, kín đáo để chắc ăn không có ai để ý đến rồi thả bộ xuyên qua một khu thương mại sầm uất trước khi bước vào một nhà hàng Nhật sang trọng, bên trên là khách sạn mà Luân đã đưa nàng đến đây hai lba lần rồi.

Hoà vừa theo người hầu bàn vào chưa kịp kéo ghế ngồi đã thấy Luân xuất hiện ở cửa. Hoà đưa tay làm dấu cho Luân thấy rồi tảhn nhiên ngồi xuống. Luân bước đến ngồi đối diện với Hoà. Hai người kín đáo đưa mắt nhìn chung quanh xem có ai quen không.

Cũng may đây là khu thương mại của người Nhật, khách hàng đa số là người Mỹ thích món Shushi của Nhật mới vào đây. Nhưng vào cái giờ ăn trưa, chẳng mấy ai lại chui vào đây ăn Shushi nên nhà hàng vắng vẻ. Ngoại trừ Luân và Hoà ra, chỉ có hai bà già người Mỹ ngồi ở góc bên kia đọc báo giết thì giờ. Luân hỏi nhỏ vừa đủ cho Hoà nghe:
- Có chuyện gì mà em hẹn anh gấp vậy?
Hoà liếc Luân bằng ánh mắt có đuôi rồi lẳng lơ nói:
- Nhớ anh quá. Muốn gặp một chút hỏng được sao?
- Hỏng phải là hông được. Nhưng mình phải biết giới hạn. Chứ lỡ ra đổ bể là chết hết.
- Xí. Làm cái gì mà bể. Chuyện ai làm nấy biết. Ai thèm để ý tới nhà mà anh lo dữ vậy.

Luân bắt đầu sợ trước cái nước liều của Hoà. Đàn bà đã có chồng rồi mà mê trai, chẳng còn biết sợ dư luận gì cả. Chàng đành phải stop bớt Hoà lại:
- Em đừng có chủ quan. Thiên hạ nhiều người kỳ lắm. Họ hay ghen tương, ganh tị. Nhứt là đối với những người đàn bà đẹp, hấp dẫn như em người ta thích bới móc, nói xấu lắm đó.

Hoà tỉnh bơ. Nàng chẳng coi chuyện đó vào đâu cả. Nàng trả lời dứt khoát:
- Em chấp hết. Cùng lắm là ly dị. Có gì đâu mà sợ.

Luân bấn lạon tâm thần. Chàng nghĩ: "Thoi chết mẹ rồi. Hay là em tính bỏ rơi ông Thời để đeo theo mình. Đúng là nghiệp báo." Chàng đành phải xuống giọng:
- Em đừng nói vậy. Dù gì anh Thời cũng là anh kết nghĩa của anh. Tụi mình như vầy cũng là quay lắm rồi. Nên kín đáo một chút.

Chợt thấy người hầu bàn đến đứng bên cạnh, Luân đành cắt ngang câu chuyện. Chàng hỏi Hoà:
- Em dùng gì?

Hoà lắc đầu. Nàng đến để gặp Luân chứ đâu phải để ăn. Nàng chỉ cần con cặc của Luân thôi.

Luân cũng biết rõ là Hoà muốn cái gì rồi. Chàng quay sang kêu người bồi mang cho hai ly rượu mạnh rồi bảo Hoà chờ một chút. Luân đi thẳng lại quay đưa thẻ credit ra để thuê phòng.

Cốc rượu mạnh có tác dụng làm cho Hoà càng thêm bạo dạn. Hai bò má của nàng ửng hồng. Hoà đứng dậy nắm tay Luân lôi lên phòng một cách ngang nhiên như một cặp vợ chồng hạnh phúc nhất trên đời này.

Khi cánh cửa phòng đóng sập lại là bao nhiêu nhung nhớ, khát khao của Hoà vùng dậy mãnh liệt.

Không kịp đợi cho Luân cởi bỏ quần áo, Hoà tự động tháo dây nịt của Luân để chiếc quần tuột xuống dưới mắt cá càhng. Rồi tiện tay, Hoà kéo tuột luôn chiếx xì líp của Luân xuống tận đầu gối.

Nàng bắt Luân cứ đứng yên như thế ngay giữa phòng rồi nàng quỳ gối xuống, ngậm lấy con cặc còn đang mềm èo của Luân mà mút say sưa, ngon lành như đứa bé mút cà rem.

Luân không quen chơi cái kiểu chụp giựt như Hoà. Nhưng thấy lạ, chàng cũng đứng yên, trân mình chịu đựng cho Hoà vừa lòng.
Sau một hồi trổ hết tuyệt kỹ mà nàng đã học lóm được. Hết đánh lưỡi vào dưới hai hòn dái của Luân, Hoa Liếm vòng vòng đầu cặc Luân, rồi nút rồi bú đủ kiểu. Con cặc của Luan bắt đầu cứng từ từ, và chỉa thẳng lên một cách ngổ ngáo.

Tới lúc đó Hoà mới chịu tự cởi bỏ áo quần trên người của cả hai trước khi nàng đè ngữa Luân ra giường.

Hoà đúng là một người đàn bà dâm đãng. Nàng gần như lúc nào cũng cảm thấy chưa thoả mãn. Nàng cứ muốn thêm, thêm nữa thêm hoài mà vẫn cảm thấy chưa đủ cho nàng. Hoà bắt Luân nằm quay đầu ngược lại với nàng. Hoà nằm trên ngậm lấy đầu con cặc của Luân vừa liếm hai tay nàng vừa thụt thụt cho cặc Luân nứng lên hết cỡ. Trong khi đó, hai chân nàng dang rộng, ịn nguyên cái lồn ướt nhẹp khí của nàng vào miệng Luân cho chàng bú.

Hai người cứ chơi cái kiểu 69 đó đến mức độ Luân chịu hết nổi. Con cặc chàng giật mạnh từng chập trong miệng Hoà rồi từng tia khí nóng ấm đặc seat bắn ào ạt vào tận đốc họng của nàng.

Luân sướng quá. Chàng siết chặt lấy đầu của Hoa để cố ấn sâu con cặc to bự dài thong còn đang bắn giật liên tục trong miệng nàng để đầu cặc lút sâu tận cuống họng. Hoà cũng hầu như quên hết mọi chuyện, khi những tia khí ngon lành của Luân bắn sâu vào miệng. Nàng nuốt hết vào như muốn hút hết tinh khí từ người Luân.
Đàn ông khác đàn bà ở chỗ là sau khi xuất tinh xong thì mệt rã rời, hết muốn cựa quậy. Bắn tinh xong, Luân nằm soãi hai tay thở dốc. Trong khi đó thì miệng Hoà vẫn tiếp tục liếm sạch những giọt khí còn sót trên cặc Luân. Xong nàng liếm khắp người Luân trong khi tay nàng cầm lấy hai ngón tay Luân thọt sâu vào lồn mình.

Đã biết cái máu dâm của Hoà từ lâu. Luân chẳng ngạc nhiên chút nào. Chàng cứ nằm yên nghỉ cho lại sức, trong khi ngón giữa của chàng cứ tiếp tục thụt ra thụt vào giữa hai mép lồn Hoà. Còn ngón tay cái thì cứ rà ngay hột le của Hoàn mà ấn vào.

Hoà càng lúc càng sướng. Chính nàng cũng chẳng hiểu vì sao mà nàng có thể xuất khí hoài cả 2, 3 tiếng đồng hồ liên tục mà vẫn chưa hết. Cứ còn chơi là khí nàng vẫn còn ra. Mà còn ra là Hoà vẫn còn sướng, còn muốn chơi nữa, chơi hoài.

Từ ngày đi Las Vegas với Luân về, Hoà gần như tương tư Luân. Mà nói cho đúng là nàng thèm con cặc to và dài của Luân nhiều hơn. Đôi khi nằm một mình Hoà lẩn thẩn tự nghĩ: "Đàn ông cũng có 5, 87 hạng đàn ông. Thì cặc cũng có 5, 7 loại cặc khác nhau chớ." Đàn ông có người ốm, người mập, người cao, người lùn, người hiền, người dữ. Cặc cũng có cặc to, cặc nhỏ, cặc dài, cặc ngắn, cặc hiền, cặc dữ.

Nếu lỡ lấy trúng anh chồng dữ thì khốn khổ cả một đời. Nhưng nếu lấy trúng một con cặc hiềnthì uổng phí cả một thời thanh xuân. Chồng thì càng hiền càng tốt. Nhưng cặc thì phải càng dữ chơi mới sướng.

Cặc dĩ nhiên là loại cặc như của Luân chẳng hạn. Khi nó sừng lên thì to như đầu con rắn hổ, xông xáo không biết mệt, biết sợ hãi là gì. Mà dù có nằm xuống thì cũng chỉ năm mười phút là dựng lên ngay. Nó lại phùng mang trợn mắt lên như cũ.

Sau những đêm dài mơ tưởng, nghĩ ngợi mông lung, Hoà cảm thấy rất hài lòng khi chọn được một cái tên rất sát nghĩ để đặt cho cái loại cặc như của Luân là "cặc bất khuất".

Quả là không phụ lòng mong đợi của Hoà, chỉ sau 15 phút, con cặc của Luân đã hiên ngang hùng dũng đứng thẳng lên như cũ. Nó vẫn to con, bề thế, cứng cáp như xưa. Bây giờ mới là giờ phút để cho Hoà hưởng thụ. Nàng nằm xuống bên cạnh Luân, đổi phiên.

Luân đã bắn xong một lần rồi, chẳng còn cái gì háo hức, nôn nóng khi nằm cạnh một người đàn bà đẹp. Chàng cứ từ từ. Dù sao chàng cũng muốn hoãn binh để đủ sức xáp chiến với cô nàng dâm đãng này đến chiều tối. Luân cứ thong thả, đem những chiêu thức, kiểu cọ, cốt lào sao cho Hoà đê mê rã rời thoả mãn mà chàng vẫn bảo toàn lực lượng.

Luân nhẹ nhàng lòn tay lật sấp Hoà lại. Chàng dùng hai tay ôm ngang eo nàng nhấc lên cao khiến cho Hoà ở trong tư thế như người đang quỳ lạy. Hai đầu gối Hoà co lên đụng vú. Vì thế mông đít nàng nhổng cao lên phía sau, đưa hết lồn đít ra cho Luân chọc phá. Luân ngồi trên hai gót chân của chàng, sau lưng Hoà. Một tay chàng vuốt ve trên sóng lưng nàng. Ngón tay cái chàng cứ ấn sâu vào khoảng xương cụt trên mông Hoà mà vuốt ngược lên. Bàn tay kia chàng cứ xoa nhẹ nhẹ vùng da thịt mềm mịn giữa âm hộ và hậu môn của Hoà. Trong kho đó con cặc cứng ngắc của Luân cứ chà nhẹ vào chỗ hột le của nàng. Hai người trong tư thế sẵn sàng làm tình như kiểu chó đéo.Nhưng Luân chẳng vội vàng gì. Chàng cứ ở tư thế đó. Đầu con cặc cứ ấn nhè nhẹ vào mép lồn Hoà mà chẳng chịu cho nó nhập vào vùng cấm địa. Còn bàn tay đang vuốt ve ở hậu môn nàng thì Luân lừa lừa đút cả ngón út sâu sâu vào để xem phản ứng của Hoà ra sao.

Thấy Hoà vẫn rên ư ử một cách sung sướng, chẳng có vẻ gì đau đớn. Mà làm sao Hoà đau đớn được vì ông Thời, chồng nàng, cũng đã từng đút cả ngón tay vào mỗi khi ông chơi với nàng kia mà. Luân kéo ngón tay trở ra, rồi lại đút vào. Càng lúc chàng thấy hậu môn Hoà càng nở rộng. Chẳng khác chi miệng lồn của nàng. Lúc này Hoà đã nứng quá rồi. Khí lồn từ trong môn ra làm ướt nhẹp cả mớ lông lồn đen xoắn trên chiếc mu cao. Hoà chịu hết nổi. Nàng lòn tay ra sau, nắm con cặc đang cứng ngắc nóng hổi của Luân mà đút ngập vào lồn.

Bình thường như những lần trước, khi Luân mới đút cặc vào lồn Hoà thì bao giờ cũng bout, cũng chật. Nhưng sau một hồi nắc như máy thì lồn n àng mới nở rộng ra. Cộng thêm với dâm thuỷ trong người tiết ra làm Luân có cảm tưởng như con cặc chàng nhỏ lại. Đôi khi Luân còn có mặc cảm là cặc chàng chưa đủ to để vừa với lỗ lồn của Hoà.

Có lẽ vì thế mà lần này Luân nảy ra một ý nghĩ ngộ nghĩnh. Thay vì tiếp tục thụt ra thụt vô côn cặc trong lồn Hoà như mọi lần, Luân lại rút hẳn nó ra. Rồi chàng cầm con cặc to tướng đang ướt nhẹp nước lồn của Hoà mà ấn ngay vào hậu môn của nàng.

Hoà đang trong tư thế chờ đợi Luân đút cặc trở vào lồn như mọi lần thì bỗng thấy lỗ đít mình bị đầu cặc của Luân ấn vào. Nàng hoảng hốt định phản đối thì cả con cặc đã vào sâu trong lỗ đít nàng một cách dễ dàng vì trơn nhớt nhờ chính khí của nàng tiết ra. Hoà cảm thấy hơi thốn, nhưng đồng thời một cảm giác lạ lùng mới mẻ tràn ngập toàn thân. Cảm giác mà từ xưa đến giờ nàng chưa được hưởng qua.

Đã nhiều lần ông Thời, chồng nàng, cũng như Luân đã từng vừa đụ vừa thọc ngón tay vào hậu môn nàng. Nhưng đó chỉ là một ngón tay bé nhỏ. Lần này thì nguyên cả một con cặc với cái đầu như trái chanh ấn sâu vào làm sao mà nàng không hoảng. Hoà rên lên:
- Thôi. Đừng anh. Đau lắm. Em sợ lắm.
Luân trấn an nàng:
- Không sao đâu. Em không thấy tụi Mỹ nó chơi như vậy sao?
- Tụi Mỹ khác. Lỗ đít nó to. Vả lại làm sao sướng bằng chơi lỗ lồn được?
- Anh thấy mấy con nhỏ Mỹ khoái chơi kiểu này lắm đó. Hỏng sướng sao tụi nó khoái. Mình thử cái coi.

Hoà quá say mê Luân. Nàng không muốn làm phật ý chàng. Phần nữa chính nàng cũng tò mò muốn thử qua một lần cho biết nên nàng không phản đối nữa.

Thấy Hoà im lặng có vẻ khứng chịu, Luân cứ từ từ ấn sâu con cặc của chàng vào cái lỗ đít nhỏ xíu của Hoà.

Bình thường khi mới nhìn vào ít ai nghĩ là hậu môn nhỏ như vậy thì lại chịu được một con cặc to cứng như trái chuối của Luân chui lọt. Nhưng có lẽ nhờ các bắp thịt ở hậu môn cũng được cấu tạo bằng những cơ vòng như ở cửa mình nên khi con cặc của Luân đút vào tới đâu thì các bắp thịt ở hậu môn Hoà bóp chặt đến đó. Nhưng đầu cặc vào đến đâu thì bắp thịt lại nở ra đến đó. Và con cặc của Luân đã đâm vào sâu hết cỡ.

Hoà vừa thốn, vừa sướng lạ lùng. Chính nàng cũng không ngờ là chơi lỗ đít lại sướng đến như vậy. Có thể nói là sướng không thua gì chơi lỗ lồn. Mà lại còn có phần sướng hơn là đằng khác. Đối với Luân, đây cũng là lần đầu chàng bắt chước tụi Mỹ chơi kiểu đụ vào lỗ đít lạ lùng này. Nhưng chàng cũng không ngờ là nó sướng tuyệt vời. Như vậy, lỗ đít vừa nhỏ vừa bout vừa co thắt cái đầu cặc làm Luân sướng một cách kỳ lạ. Rồi như một cái piston, từ phía sau Luân nắc ành ạch vào mông đít của Hoà như chó nắc. Hoà rú lên từng hồi. Nàng sướng muốn điên người lên vì những cú nắc dã man của Luân vào lỗ đít. Tuy thế, Hoà vẫn như chưa hài lòng. Nàng vẫn còn thèm thuồng cái cải giác tê dại khắp nơi khi được Luân đút cặc vào lồn. Và Hoà tự động chồm người tới để con cặc của Luân tuột ra khỏi đít. Xong Hoà lòn tay ra sau nắm lấy con cặc trơn nhớt của Luân đút sâu vào lồn nàng như lúc đầu.

Luân là một gã đàn ông có đầu óc sáng tạo. Lúc nào chàng cũng nghĩ và nghiên cứu các cách làm tình sao cho thật lạ, thật hấp dẫn. Nếu cần, chàng cũng có thể làm tình một cách dã man, tàn bạo. Miễn sao cho người đàn bà phải la hét lên vì sung sướng là chàng khoái. Chàng đẩy Hoà nằm sấp xuống. Rồi Luân đứng thẳng người trên giường, hai tay bợ cao bắp vế Hoà lên khiến nàng phải chịu hai tay xuống nệm để làm điểm tựa. Đầu Hoà áp sát xuống mặt gối, tóc tai rũ rượi xoả dài trên tấm trắng trải giường.

Luân cứ giữ tư thế đó, cho hai bắp vế của Hoà kẹp chặc hai bên hông chàng, đầu chúi ngược tới rồi chàng đứng sỏng lưng, đót sâu con cặc vào lồn Hoà và từ phía sau nắc tới như cho đéo. Cứ mỗi cú nắc của Luân là hai trái vú của Hoà lati được chà sát lên tấm nệm êm ái như có hai bàn tay vô hình đang xoa nắn theo từng nhịp nắc. Luân áp dụng đúng theo sách vở. Chàn nắc hai cái thật nhẹ rồi tiếp đến một cú thật mạnh. Đít chàng xoay vòng vòng khiến con cặc chàng như một cái mũi khoan xoắn sâu vào lồn Hoà. Đít chàng xoay bên phải thì đầu cặc công phá thành âm đạo bên phải. Thế rồi Luân cứ vừa nắc vừa xoay tròn cái mông đít làm con cặc của chàng lúc qua trái, lúc qua phải, lúc chỉa lên, lúc đâm xuống òng ọc tronglỗ lồn đầây ắp nước khí của Hoà.

Từ lúc hai người bước chân vào phòng đến giờ đã ba tiếng đồng hồ. Luân đã ra một lần. Còn Hoà thì cứ âm ỉ ra mãi không ngừng. Đã nói Hoà là một người đàn bà thuộc loại đặc biệt ở chỗ là càng ngày nàng càng đa tình và đa dâm. Chỉ cần Luân hôn nàng trên mắt, trên môi hay hôn nơi hai vành tai thì lồn nàng cũng đã tuôn nước khí ra ướt nhẹp. Luân chỉ cần vuốt ve nàng thì dâm thuỷ cũng đã ra đủ để ướt chiếc quần xì líp, đừng nói chi Luân đi đường lưỡi, hết liếm tới bú, hết bú tới liếm hột le. Đã vậy chàng còn dùng tay kích thích hậu môn, mồng đốc, rồi dùng mấy ngón tay thọc sâu vào lồn Hoà mà ngoáy đã khiến nàng điên loạn lên. Vì thế mà Hoà không còn rên ư ử như lúc đầu nữa. Hoà la hét, cào cấu mỗi khi Luân nắc dồn dập từ phía sau tới. Hoà đã lên đến tuyệt đỉnh của ái ân. Nàng sướng như chưa bao giờ được sướng đến như vậy.

Luân cũng muốn xuất tinh cho rồi, vì chàng đã thấy quá đủ cho Hoà. Nhưng vì khi nảy Hoà vừa bú cặc chàng xong. Bao nhiêu khí của chàng đã bị Hoà hút sạch. Bây giờ chàng có muốn ra nữa cũng khó. Cuộc chiến kéo dài gần cả tiếng đồng hồ nữa thì cũng đã đến lúc Luân phải xuất tinh. Hai người nằm dài bên nhau, hai thân thể trần truồng, rã rời, đê mê.

Buổi chiều, trước khi về nhà để đóng vai người vợ hiền, Hoà không quên ghé qua shopping mua mấy món đồ cho ba cha con ông Thời làm quà. Nàng cứ việc mua thoải mái, cứ móc thẻ credit ra mà trả. Bill có gởi về thì ông Thời ký check, tội gì nàng phải lo cho phí tuổi xuân.

Thường thường, trong cuộc sống vợ chồng, một trong hai người bỗng dưng thay đổi, lo lắng chìu chuộng người kia hơi khác thường là phải coi chừng. Điềm may thì ít mà rủi thì nhiều. Điển hình là Hoà mà ông Thời không thấy. Trước kia, lúc nào Hoà cũng có vẻ khó chịu, gay gắt với chồng. Nhưng từ ngày tìm được niềm vui xác thịt với Luân, Hoà thay đổi hẳn. Nàng tỏ ra là một người vợ hiền thục. Lúc nào nàng cũng lo lắng chăm sóc cho chồng, đã vậy nàng còn lo luôn cho con riêng của chồng nữa.

Ông Thời vừa đem hết tàn lực để phục vụ người vợ trẻ, vừa lâng lâng trong niềm hạnh phúc mà ông đang ... bị hưởng.

Từ sau hôm Ngọc và Ngà bị mất trinh. Hai chị em đã biết thế nào là đàn ông, đã biết cái cảm giác mới lạ khi nằm trần truồng, banh háng ra cho một người đàn ông cũng trần truồng đút cặc vào lồn mà nắc. Hai chị em không còn thiết gì đến chuyện học hành nữa. Suốt ngày đầâu óc cứ mơ tưởng đến cái giây phút thần tiên khi được con cặc to cứng đút ngập vào lồn mà thụt đê mê.

Hình bóng Hoàng lúc nào cũng ám ảnh trong đầu Ngọc, nhưng lại phai nhoà dần trong đầu Ngà. Tội nghiệp, một cô gái trong trắng ngây thơ, lúc nào cũng tỏ vẻ lanh lợi hoạt bát, khôn ngoan như Ngà. Nhưng khôn ba năm mà dại chỉ một giờ là đã đủ để cho Luân làm thay đổi cả một cuộc đời.

Ngà cũng chẳng biết tại sao nàng lại để Luân cướp đi cuộc đời con gái của nàng một cách dễ dàng đến thế. Nàng chỉ nhớ lại có lẽ vì quá ghen tức với Hoàng và Ngọc mà nàng đã liều lĩnh hiến thân cho Luân. Hớ Ngà không hề biết gì về gói bột trắng kích thích mà Luân đã lén bỏ vào ly nước ngọt đã khiến nàng đờ đẫn, mất hết lý trí.

Thế nhưng Ngà cũng chẳng hối hận gì. Dù sao Luân cũng là một người đàn ông đẹp trai, hào hoa, bặt thiệp. Một người đàn ông ở tuổi trung niên rất chững chạc, và nhất là biết làm thế nào để nàng sung sướng, bay cao lên tận trời xanh, đem lại cho nàng những giây phút thần tiên mà người con gái nào cũng thèm muốn.

Từ cái ngày định mệnh đó, Ngà không còn tha thiết gặp Hoàng nữa. Tình yêu không thể cứ hẹn với nhau đi uống sinh tố hoài được. Tình yêu là phải trọn vẹn, phải dấn thân vì nhau. Phải trao hết cho nhau. Phải trần truồng quấn quit nhau mới đã. Mà những điều đó thì Hoàng không có. Năm khi mười hoạ thì Hoàng mới có tiền để mời hai chị em đi ăn phở, hủ tiếu. Hoàng làm gì có tiền để đưa nàng đi đến những nơi lãng mạn, tình tứ. Hoàng làm gì có đủ điều kiện để dẫn nàng vào những khách sạn tối tân, lịch sự, kín đáo cho hai người mà khỏi sợ người quen bắt gặp. Càng suy nghĩ, Ngà càng cảm thấy là nàng đúng. Thôi thì để cho Hoàng yêu Ngọc cũng được. Nàng cũng chẳng cần vì đã có Luân.

Cũng giống như Ngà, từ hôm được Hoàng cho nếm mùi vị của con cặc, Ngọc thay đổi hẳn tính neat. Nàng đã tự coi như là vợ của Hoàng rồi. Ngọc chẳng còn e ngại với Ngà như trước nữa. Nàng công khai tìm đến Hoàng, ở riết trong phòng với Hoàng cả ngày. Hai người tha hồ đụ đéo đủ kiểu, chừng nào chán chê mới xách tập ra về. Đối với Ngọc bây giờ chuyện học là chuyện phụ, mà đụ mới là việc chính. Tất cả những thay đổi của Ngà không qua được mắt Hoàng, người thanh niên thông minh, lém lĩnh. Tuy không hay biết gì về chuyện Ngà đến tìm mình, bị Luân phục thuốc rồi đè ra hưởng, nhưng Hoàng vẫn nhận biết ở Ngà bây giờ có điều gì lạ lạ.

Chỉ mới tháng trước đây, Ngà đã tìm đủ mọi cách để được gặp chàng. Mỗi lần gặp nhau là Ngà nhìn chàng bằng ánh mắt ngây dại, long lanh. Vậy mà từ hôm chàng đến chở Ngọc đi, rồi hai người chơi nhau ở công viên đến nay, tự nhiên Hoàng thấy Ngà thay đổi hẳn. Bây giờ, gần như Ngà chẳng còn một chút tình cảm gì đối với chàng cả.

Hoàng nghĩ ngợi mông lung rồi tự hỏi: "Hay là Ngọc đã kể hết cho Ngà nghe về chuyện Ngọc mất trinh với chàng?"

Càng nghĩ, Hoàng càng cảm thấy vô lý. Không có người con gái mới lớn nào đủ can đảm kể cho người khác nghe là mình mới bị kép phá trinh. Nhất là kể cho em gái của mình. Vậy thì tại sao Ngà lại thay đổi rõ rệt như vậy. Càng nghĩ Hoàng càng thắc mắc. Chàng quyết tâm điều tra cho biết rõ sự thực.

Từ ngày chàng phá trinh Ngọc, cô nàng cứ gọi phone cho chàng ngày đêm. Nào là:
- Sao em thấy đau rát quá. Em sợ em dính bầu. Tới bữa nay mà em chưa có kinh.

Rồi nàng đòi Hoàng phải lo lắng cho nàng nhiều hơn. Ngọc đòi Hoàng phải hứa hẹn là sau khi ra trường xong hai người sẽ làm đám cưới, và đủ thứ chuyện phiền phức cho Hoà.

Mỗi ngày Hoàng phải vừa làm vừa học, chỉ mong đến ngày cuối tuần để nghỉ ngơi, thì sáng sớm Ngọc đã mò đến, nằm lì trong phòng. Cũng may là phòng Hoàng có một lối ra vô riêng nên Ngọc yên tâm, không sợ Luân nhìn thấy.

Cái dòng con gái mới lớn vừa bén hơi trai thì phải biết. Ngọc vừa mới bị phá trinh, vừa mới hưởng khoái lạc xác thịt, biết thế nào là sướng ngất ngây, cộng thêm với cái ngứa ngáy trong âm đạo sau khi mang trinh bị rách, giống như vết thương đang kéo da non. Tất cả những điều đó đã khiến Ngọc không còn tâm trí nào học hành nữa. Lúc nào nàng cũng thèm cái cảm giác được Hoàng vuốt ve, hôn hít và cuối cùng là cắm cặc vào lồn mà đụ.

Bây giờ cứ mỗi cuối tuần là mỗi lần Hoàng sợ. Chàng biết chẳng có cách gì trốn tránh được Ngọc. Sáng dậy chưa kịp ra sân đánh tennis như thông lệ thì đã nghe tiếng xe của Ngọc đến. Thế rồi nàng ào vào nhà như một cơn lốc. Bao nhiêu nhớ thương ham muốn tuôn trào. Hai người lại quấn lấy nhau không rời. Đến lúc Ngọc thoả mãn mà chịu ra về thì Hoàng cũng đã rã rời thân xác, hết còn muốn ra đường.

Chàng đành phải nằm lại nhà, vừa xem lại bài vở, vừa nghỉ dưỡng sức để mai lại phải vào trường cả ngày. Rồi chiều tối còn phải đi làm thêm để kiếm sống. Chơi gái thì ai lại không ham. Nhưng ham chơi thì coi như hết học, mà ham học thì đừng chơi. Hoàng phân vân. Chàng biết mình là dứt khoát phải chọn một.

Riêng Luân. Mối tình của chàng và Hoà càng ngày càng chìm sâu vào tội lỗi. Chàng lơ là hết muốn ghé vào shop may của ông Thời như trước nữa. Dù là ông anh hờ này chẳng mảy may hay biết gì về chuyện người em nuôi của ông nỡ nhẫn tâm bắt vợ ông bú c8ạc. Nhưng mặc cảm tội lỗi vẫn dày vò lương tâm của Luân. Ai đời vừa chơi vợ của ông lại vừa hiếp dâm con gái của ông luôn.

Nếu như mọi việc trôi chảy êm xuôi thì chẳng có gì đáng nói. Đằng này Hoà càng ngày càng mê Luân. Nàng hết gọi điện thoại đến nhà lại tự động mò đến sở tìm chàng. Hoà bất cần dư luận. Đã một vài lần thấy Hoà đến sở tìm Luân, một vài đồng nghiệp đã nhìn càhng bằng ánh mắt ranh mãnh diễu cợt. Luân có thấy nhưng vẫn giả bộ phớt lờ cho đỡ ngượng.

Đã thế Luân lại còn phải lo đối phó với vấn đề của Ngà. Mấy hôm nay Ngà gọi chàng liên tục, báo biết là tháng này Ngà chưa có kinh. Ngà nghi là mình đã dính bầu.

Luân là một gã đàn ông từng trải. Chàng nghĩ đó chẳng qua là mánh khoé non nớt của các cô hầu trói chân người đàn ông mà thôi. Chàng đành trả lời lấp long:
- Để từ từ coi sao. Có kinh trể là chuyện bình thường. Có gì đâu mà Ngà quýnh lên như vậy.

Sau mấy lần gọi điện thoại báo tin đều nghe Luân nói với cái giọng như vậy, Ngà tự ái. Nàng không đá động gì đến chuyện đó nữa. Cứ mỗi tuần 1, 2 lần Luân lại đón Ngà ở trường. Hai người đưa nhau vào khách sạn chơi nhau tơi bời. Chuyện rất kín đáo. Cả hay nghĩ là không có ai có thể biết được chuyện này. Nhưng không ai ngờ có một người biết rõ. Đó là Hoàng.

Mang mỗi thắc mắc trong đầu về việc Ngà tự nhiên thay đổi tình cảm cách rõ ràng. Hoàng quyết định tìm hiểu cho ra lẽ. Trong đầu chàng cứ nghĩ là Ngà biết rõ chuyện chàng với Ngọc nên thù ghét chàng. Hoàng cũng cảm thấy một chút hối hận, vì dù sao chàng cũng đã lỡ bóp vú Ngà trong rạp hát. Bây giờ chàng lại quay ra cặp bồ với chị của nàng. Hoàng dự tính một hôm nào đó, gặp Ngà chàng sẽ hỏi cho ra lẽ. Nếu như Ngà có xỉ vã thì Hoàng đành xuống nước xin lỗi nàng để lương tâm khỏi cắn rout.

Mang tâm trạng đó, một chiều sau giờ học, Hoàng lái xe thẳng đến trường Ngà học. Hoàng định đón nàng để phân bày thì chàng thấy chiếc xe của Luân đã đậu ở đó tự bao giờ.

Hoàng nghĩ là Luân đến vì một việc gì đó. Hoặc cũng có thể là để chờ một cô bạn gái hay bồ bịch của Luân. Hoàng đành đậu xe xa xa, khuất sau một hàng cây để đỡ phải chạm mặt Luân. Không ngờ khi tan trường, Hoàng thấy rõ dáng Ngà ôm tập đi thẳng đến xe Luân, mở cửa vào ngồi tự nhiên. Rồi chiếc xe Luân vọt nhanh đi. Hoàng hối hả đuổi theo cho kịp, để rồi cuối cùng Hoàng ngỡ ngàng nhìn hai người đi vào một khách sạn sang trọng bên ngoài thành phố.

Hoàng đem câu chuyện đó nói lại với Ngọc.

Tối hôm đó, chờ đến lúc hai chị em vào phòng xong, đóng cửa lại, Ngọc mới đem vấn đề ra hỏi thẳng Ngà. Lúc đầu Ngà còn chối quanh. Nhưng Ngọc cứ kiên nhẫn dịu dàng hỏi:
- Em cứ nói thật đi để chị tính. Câu chuyện bắt đầu làm sao. Nói chị nghe đi?

Ngà rấm rức khóc một hồi rồi mới nói khẽ:
- Lúc trước em cũng có để ý đến anh Hoàng. Đến chừng thấy ảnh đến chở chị đi, em mới lấy xe chạy đến nhà ảnh, tưởng là chị với ảnh ở đó.
- À. Bữa đó chị định xuống Los mua đồ. Nhưng chị không dám lái x era ngoài xa lộ nên phải nhờ anh Hoàng đưa đi.
- Đến nhà anh Hoàng, không thấy xe ảnh, em định quay về thì gặp chú Luân.
- Rồi sao nữa. Kể rõ chị nghe đi.
- Em theo chú Luân vào nhà ngồi chơi. Đến lúc định ra về thì em cảm thấy chóng mặt, xây xẩm, đi hỏng vững nên ... Vào phòng chú Luân nghỉ đỡ.
Ngọc cảm thấy có một điều gì đó không ổn. Nàng hỏi vội vã:
- Tự nhiên mà em bị vậy sao? Buổi sáng đó em có ăn uống gì không?
- Thì sáng hôm đó em cũng ăn trứng gà ốp la như chị đó. Đâu có ăn gì khác đâu?
- Sao chị cũng ăn như em mà đâu có bị cái gì đâu. Hay là em có ăn uống gì của chú Luân đưa cho không?
Ngà nhớ lại. Nàng hoảng hốt:
- Có. Chú Luân có đưa cho em một ly nước ngọt.
- Rồi em có uống không?
- Có. Em uống xong một hồi mới thấy chóng mặt.
Ngọc đã đoán được phần nào câu chuyện. Nàng tiếp tục hỏi em:
- Rồi sau đó thế nào? Em cứ kể thiệt cho chị nghe, đừng có mắc cỡ gì cả. Chị em mình với nhau em đừng có sợ.
- Luân đến vuốt ve em.Rồi ... chú lột quần áo em ra.
- Em không phản đối à?
- Em mơ mơ màng màng như người say rượu, có biết gì đâu mà phản đối. Mà dù có phản đối cũng không có nổi, vì người em rã rời tay chân dỡ không lên. Em đành để chú muốn làm gì thì làm.
Ngọc nói một cách quả quyết:
- Vậy là em bị thuốc rồi. Chị sẽ nói với ba, thưa chú về tội hiếp dâm.
Ngà cuống cuồng lên. Giờ này nàng biết đượ sự thật thì đã muộn rồi. Vì sau cái lần đó, Ngà cảm thấy ghiền cái cảm giác được làm tình với Luân. Chính nàng đã gọi điện thoại đến để hẹn với Luân đến trường đón nàng để vào khách sạn đụ nhau với nhau kia mà. Ngà năn nỉ chị:
- Thôi. Lỡ rồi. Chị đừng nói với ai hết. Em xấu hổ. Vả lại, bây giờ em cũng cảm thấy không thể sống thiếu Luân được. Vì em đã có thai với Luân gần 3 tháng rồi.

Ngọc giận tái mặt. Thì ra Ngà quá ngây thơ. Em nàng chẳng biết gì về thủ đoạn của Luân, lại còn quay ra say mê Luân nữa. Ngọc cương quyết:
- Không thể được. Chú ấy đã cướp mất cuộc đời trong trắng của em. Nếu chú muốn yên thì phải đến tính chuyện cưới hỏi đàng hoàng. Còn bằng không chị quyết định phải đưa ra toà.

Ngà thấy chị nói cũng có lý. Nếu Luân cứ chơi cái tình hờ hoài, chừng một tháng nữa cái bầu lớn lên, thì Ngà biết nói sao với ông Thời, và với bạn bè. Ngà nói một cách rụt rè:
- Chị muốn tính sao thì tính chứ em không biết làm sao bây giờ.

Buổi sáng hôm sau Ngà cứ nằm lì trong phòng. Chỉ có một mình Ngọc ra ăn sáng với ông Thời và Hoà. Ngọc đem hết đầu đuôi câu chuyện ra kể cho hai người nghe, hầu bàn bạc, tìm cách để giải quyết câu chuyện về cái bầu của Ngà. Sau những giây phút căng thẳng, cuối cùng ông Thời chọn giải pháp êm đẹp nhất là tổ chức một tiệc cưới thật lớn cho Luân và Ngà là xong.

Ông Thời quyết định là ngày mai sẽ mời Luân đến gặp ông để tính chuyện cưới hỏi, nếu như Luân không muốn vào tù về tội hiếp dâm. Mặc cho ông Thời và Ngọc bàn bạc, Hoà chỉ ngồi yên, thẩn thờ, không hề hé môi.

Buổi tối hôm đó, ba cha con ông Thời ngồi chờ mãi mà chẳng thấy Hoà về dùng cơm. Ông Thời nóng ruột chẳng biết Hoà đi đâu.

Đến khoảng chín giờ tối thì có tiếng chuông điện thoại reo. Ông Thời hối hả chạy đến bắt máy. Ngọc cũng chạy đến ấn nút speaker cho cả nhà cùng nghe. Từ đầu giây bên kia, giọng Hoàng run run trong máy:
- Thưa bác hỏng biết tại sao dì Hoà tới đây, xách súng bắn chú Luân chết tại chỗ rồi.
Ông Thời lắp bắp hỏi:
- Rồi dì Hoà ở đâu. Cho bác nói chuyện coi.
- Dạ. Cảnh sát đến còng tay dì, đẩy lên xe rồi.

Cả ba cha con ông Thời đều sửng sờ. Ngà bắt đầu suit sịt khóc, vừa thương cái bào thai trong bụng không có cha, vừa thương cho thân mình.

Ông Thời và Ngọc cũng vậy. Mắt hai người đều đỏ hoe. Trong đầu họ cứ nghĩ là không ngờ một người mẹ ghẻ như Hoà mà lại thương con chồng đến mức độ như vậy.
Hết

Leave a Reply

    Category

    • (19)
    • (38)
    • (86)
    • (191)
    • (171)
    • (57)
    • (31)
    • (14)
    • (44)
    • (321)
    • (488)
    • (451)
    • (563)
    • (29)
    • (171)
    • (95)
    • (1)
    • (16)
    • (97)
    • (31)
    • (164)
    • (49)
    • (315)
    • (96)
    • (175)
    • (38)
    • (7)
    • (7)
    • (10)
    • (2)
    • (2)
    • (274)
    • (5)
    • (297)
    • (351)
    • (91)
    • (213)
    • (536)
    • (4)
    • (25)
    • (12)
    • (1)

    Category

    • (19)
    • (38)
    • (86)
    • (191)
    • (171)
    • (57)
    • (31)
    • (14)
    • (44)
    • (321)
    • (488)
    • (451)
    • (563)
    • (29)
    • (171)
    • (95)
    • (1)
    • (16)
    • (97)
    • (31)
    • (164)
    • (49)
    • (315)
    • (96)
    • (175)
    • (38)
    • (7)
    • (7)
    • (10)
    • (2)
    • (2)
    • (274)
    • (5)
    • (297)
    • (351)
    • (91)
    • (213)
    • (536)
    • (4)
    • (25)
    • (12)
    • (1)

    Category

    • (19)
    • (38)
    • (86)
    • (191)
    • (171)
    • (57)
    • (31)
    • (14)
    • (44)
    • (321)
    • (488)
    • (451)
    • (563)
    • (29)
    • (171)
    • (95)
    • (1)
    • (16)
    • (97)
    • (31)
    • (164)
    • (49)
    • (315)
    • (96)
    • (175)
    • (38)
    • (7)
    • (7)
    • (10)
    • (2)
    • (2)
    • (274)
    • (5)
    • (297)
    • (351)
    • (91)
    • (213)
    • (536)
    • (4)
    • (25)
    • (12)
    • (1)